Thực ra...anh lái xe đưa Hạo Kiệt đến nhà Giai Nghi thì tình cờ gặp cô ấy đang bị một đám côn đồ hành hung, cho nên...Anh đã đánh nhau với bọn chúng phải không ?Anh.. không thể nào đứng nhìn một mình Hạo Kiệt đối phó với bọn chúng được, em cũng biết mà...Vậy còn chị Giai Nghi, chị ấy có sao không ?Cũng may bọn anh đến kịp lúc nên có lẽ cô ấy vẫn ổn, Hạo Kiệt sau đó đã đưa cô ấy về nhà, chắc giờ này vẫn còn đang ở đó.Đông Quân thở dài đưa tay lên lau nước mắt cho anh, nhẹ nhàng cầm bàn tay bị thương lên xem lại thật kỹ, không khỏi xót xa 
Có đau không ?Không đau, do anh đấm mấy tên đó hơi quá tay nên mới như này, không sao đâu em đừng lo.Anh giấu nghề giỏi thật đấy, không ngờ mấy chuyện bạo lực đó mà cũng rành vậy. Sau này không được như thế nữa biết chưa? Có biết chỉ cần thấy anh có một vết xước nhẹ trên da em đã cảm thấy đau lòng như thế nào không hả ? Không muốn em sống thọ nữa sao ? 
- Muốn chứ, đương nhiên là muốn rồi, vậy giờ bà xã hiểu hết đầu đuôi câu chuyện rồi thì đừng doạ bỏ anh nữa đấy nhé. Chính em mới là người không muốn anh sống thọ thì có, vài ngày lại đòi bỏ chồng con đi ra ở riêng. 
Âu Dương Thiên xị mặt làm nũng khiến Đông Quân bật cười đánh nhẹ vào vai anh 
- Anh đúng là đáng ghét thật đấy. 
Âu Dương Thiên đột nhiên biến sắc, cau mày lại nhăn nhó nhưng không kêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-3-tuoi-cung-chang-sao-/3723110/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.