Đông Quân đổ hết thuốc vào miệng mình, một tay nâng mặt Âu Dương Thiên lên, ngón tay cái khẽ kéo nhẹ cằm cậu ấy xuống, trực tiếp trao một nụ hôn lên môi cậu, đẩy nước thuốc vào miệng. 
Hạo Kiệt vội quay lên, một tay bịt lấy miệng, tròn mắt không thế tin vào cảnh tượng mình vừa nhìn thấy. 
" Trời đất, thằng nhóc đó sao lại may mắn vậy chứ ? Có cô vợ đã xinh đẹp lại còn thông minh, táo bạo. Chẹp chẹp, kiểu này mình cũng phải nhanh chóng tìm một chị gái để hẹn hò thôi. Đúng là hơn tuổi đẳng cấp hơn hẳn." 
Đông Quân nhìn Âu Dương Thiên, mới có mấy ngày không gặp trông cậu ấy tiều tuy. quá. Đôi mắt thâm quầng đang nhắm nghiền, cằm còn lởm chởm râu chưa cạo, không cần Hạo Kiệt nói cô cũng cảm nhận được những ngày vừa qua cậu ấy đã trải qua những gì. Bàn tay bị thương vẫn bướng bỉnh nắm chặt lấy tay của cô, có lẽ trong tiềm thức cậu ấy sợ nếu buông ra Đông Quân sẽ lại đi mất. 
"Thiên Thiên, là em sai rồi, em không nên bỏ anh mà đi như vậy, nhìn anh như này em thật sự rất đau lòng. Em cũng nhớ anh rất nhiều." 
Đông Quân âm thầm rơi nước mắt không để Hạo Kiệt thấy liền vội lau đi. 
Về đến Hàng Đô, Đông Quân nói Hạo Kiệt đưa Âu Dương Thiên đến bệnh viện tốt nhất nhưng Âu Dương Thiên không đồng ý, cậu ấy nói đã ổn hơn nhiều, muốn về nhà. Hạo Kiệt cùng Đông Quân dìu Âu Dương Thiên về phòng 
Đêm nay chị ở cạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-3-tuoi-cung-chang-sao-/3723088/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.