Đông Quân ngỡ ngàng không tin được những gì đang sảy ra. Sống mũi cảm thấy cay cay 
- Cậu..chính là cậu bé mười năm trước sao ? 
Âu Dương Thiên buông ra, nắm chặt lấy hai tay cô 
- Quân Quân, chị nói có phải ông trời thiên vị em quá rồi không ? Người mà em luôn tìm kiếm suốt bao nhiêu năm qua lại đang ngồi ngay trước mặt em. Xin lỗi chị, Quân Quân, đáng lẽ em phải tìm được chị sớm hơn thì chị sẽ không phải chịu khổ lâu như vậy. 
Đông Quân nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu, vừa mỉm cười vừa nói nhưng nước mắt cô lại rơi 
- Không phải, là ông trời thiên vị tôi mới đúng, để tôi được gặp lại cậu. 
Cô đưa tay lau mặt, lấy lại cảm xúc 
Thôi nào, đây là chuyện vui mà, không khóc nữa. Khóc trước mặt fan hâm mộ như này thật mất hình tượng quá đấy, nước mắt nước mũi tèm nhem rồi kìa. Bụng tôi đang kêu ẩm lên rồi đây.Em đã đặt mua thịt tươi rồi, một lát sẽ có người mang qua, chúng ta ra ngoài trời nướng nhé. Đi thôi.Âu Dương Thiên cầm tay cô đi ra ngoài. Hai người ngồi trên thảm cỏ xanh cùng nhau nướng thịt, Đông Quân chống hai tay ra sau, duỗi chân, nhắm mắt cảm nhận mùi thơm tươi mát của cỏ non, gió thổi nhẹ bay bay tóc mai. 
- Không khí ở đây tuyệt thật, nó làm tôi nhớ đến đôi cỏ ở Đại Kháng. Lâu lắm rồi không được đến đó. 
Âu Dương Thiên cầm một xiên thịt vừa nướng chín tới ngồi xuống cạnh Đông Quân, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-3-tuoi-cung-chang-sao-/3723084/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.