- Tôi nghe đây. 
- Chị Giang, lịch trình làm việc ngày mai có trống lúc nào không ạ ? 
- Âu Thiên Dương, em cuồng công việc đến mức mới 2 giờ sáng đã gọi để hỏi luôn à ? 
- Em xin lỗi vì đã làm phiền chị giờ này, chị kiểm tra giúp em xem lịch trình sáng mai em có thời gian rảnh vào lúc nào, em có việc muốn làm. 
- Được rồi, chờ chị một chút, để xem nào...tầm 11 giờ đến 2 giờ chiều em không có lịch gì hết. Nhưng sau đó sẽ kín lịch đến 12 giờ đêm đấy. 
- Vâng, em cảm ơn chị. Chị nghỉ đi ạ. 
Âu Dương Thiên cúp máy, cậu tắt điện thoại nằm xuống, vừa nhắm mắt vào, hình ảnh Đông Quân lại bất chợt hiện lên. Âu Dương Thiên có trí nhớ rất tốt, cậu nhớ rõ lại từng đường nét trên gương mặt của cô ấy. Đúng như lời Hạo Kiệt nói, có lẽ Đông Quân chính là "Bạch nguyệt quang" xé truyện bước ra, Âu Dương Thiên chưa từng thích ai chứ chưa nói đến chuyện hẹn hò, không phải là cậu không muốn, mà do người cậu muốn tìm vẫn chưa tìm được. Kể như một chuyện đùa không có thật, ai mà ngờ " Nốt chu sa " trong lòng cậu lại là ân nhân cứu mạng mình mười năm về trước. Chỉ trong quãng thời gian ngắn ngủi như vậy, tấm chân tình của một cậu nhóc mười ba tuổi năm ấy ngày một lớn dần và vẫn không hề có chút lay động với bất kì ai. 
... 
" Mạn Nhi, ngày mai em có rảnh không? Anh đưa em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-3-tuoi-cung-chang-sao-/3723072/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.