Đông Quân có chút không hiểu Âu Dương Thiên định làm gì. Âu Dương Thiên ngập ngừng
- Ừm...váy...váy của chị.
Đông Quân nhớ ra, cô bị tên khốn lúc nãy kéo khoá váy xuống, cô xấu hổ thả tóc che lại
- À...tôi...tôi biết rồi, không sao đâu, tôi lên nhà sẽ sửa soạn lại.
Đông Quân định ra khỏi xe, Âu Dương Thiên giữ lấy tay cô
- Để em giúp chị, như này ra ngoài có ai nhìn thấy sẽ không hay đâu.
- Không...không cần đâu, như vậy không tiện cho lắm, tôi...tôi tự làm được.
Đông Quân với tay ra sau lưng định kéo khoá lên, cái khoá hư đốn này cố tình mắc vào tóc của cô, càng cố kéo tóc càng bị dứt đau. Âu Dương Thiên nhẹ nhàng kéo tóc ra để khoá được kéo lên một cách dễ dàng. Đông Quân ngại đỏ cả mặt, cô vội vã ra khỏi xe, cố gắng đi nhanh nhất có thể. Tại sao có thể để sự xấu hổ ấy xảy ra trước mặt một người nổi tiếng như vậy cơ chứ. Thật đúng là không có cái hố nào mà chui cho xong luôn đi.
Đông Quân khập khiễng từng bước. Cô ngước nhìn lên toà nhà cao năm tầng nhưng đã có chút cũ nát.
- Với đôi chân thế này không thể nào leo lên tầng ba được, phải làm sao bây giờ hic.
Cô ủ rũ cố gắng bước lên bậc cầu thang, một tay bám chắc lan can, cô nghĩ ra một cách, nhảy lò cò. Tuy sẽ mất sức nhưng chắc chắn sẽ nhanh hơn là bước từng bước một. Nghĩ là làm, Đông Quân dồn lực vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-3-tuoi-cung-chang-sao-/3723070/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.