Edit: Dương 
*** 
Hôm sau lúc Đinh Tam Tam tỉnh lại, anh đã rời đi rồi, ngoại trừ ban công tàn thuốc rơi đầy đất hình như không có gì chứng minh tối hôm qua anh từng tới đây. À, còn có eo của cô đau sắp chết rồi. 
Cô đứng ở trong căn phòng bé nhỏ, bắt đầu suy nghĩ một vấn đề mà thánh nhân cũng không cách nào trả lời: To be or not to be [1]. 
[1] Câu đầy đủ là: "To be or not to be, that is a question" (tạm dịch: tồn tại hay không tồn tại, đó là một câu hỏi). Đây là một lời thoại của nhân vật Hamlet trong vở kịch nổi tiếng Hamlet của William Shakespear, đã trở thành một câu danh ngôn bất hủ. Nó thể hiện sự lưỡng lự của nhân vật trong câu chuyện, hay con người nói chung về sự sống và cái chết trong tình thế nguy cấp. 
... 
Thứ hai, Tiểu Tuấn xuất viện, với tư cách bác sĩ chủ trị của cậu bé Đinh Tam Tam ký giấy đồng ý xuất viện, chúc mừng cậu bé "đánh quái [2]" thành công. 
[2] Đánh quái (打怪): thuật ngữ thường dùng trong game. 
Bạch Dư đứng ở sau lưng Đinh Tam Tam, nhìn dưới tầng một nam một nữ và một cậu bé cùng đi đến bãi đỗ xe, nói: "Tớ thật khâm phục cậu, lại có thể thờ ơ nhìn chồng trước và người phụ nữ khác thông đồng ở dưới mí mắt của mình." 
"Cậu cũng nói, là chồng trước." Đinh Tam Tam mỉm cười. 
Bạch Dư nghiêng đầu nhìn cô, một tay khoác lên bả vai của cô, nói: "Cô giáo Đinh, hỏi cậu một vấn đề." 
"Nói đi." 
"Cậu cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-qua-vui-ve/1730229/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.