Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Tôi tán Trình Tuyển ba năm.
Ba năm sau tôi bỏ cuộc, chuyển sang mua người máy giống hệt anh, thiết lập tính cách là: Ngoan như cún, yêu em đến chết đi sống lại.
*
Tôi thức dậy trong vòng tay của Trình Tuyển.
Ngẩng lên thì thấy Trình Tuyển đang nhìn tôi, gương mặt sắc xuân phơi phới của tôi phản chiếu trong đôi đồng tử màu nâu của anh.
Tôi theo đuổi Trình Tuyển ba năm nhưng không thành. Tình cờ nhìn thấy trang web nhận chế tạo robot người yêu, còn được tự thiết lập ngoại hình, tính cách. Tôi liền đặt một anh người máy giống hệt nguyên mẫu, cũng đặt tên cho anh là Trình Tuyển.
Thế nên, tối hôm qua tôi đã làm chuyện mà tôi muốn làm với Trình Tuyển trong suốt ba năm.
Tôi phải công nhận là công nghệ của công ty này đỉnh thật.
Tôi vô cùng mãn nguyện.
Trình Tuyển dịu dàng nhìn tôi, giọng mới tỉnh ngủ còn hơi khàn: "Em yêu dậy rồi à. Em có khát nước không, có đói bụng không? Em muốn ăn gì để anh nấu cho?"
Ặc... nghe ớn quá.
Nhưng biết làm sao được, Trình Tuyển được thiết lập tính cách ngoan như cún. Anh chẳng biết gì cả, giỏi mỗi quan tâm tôi hết mực chu đáo.
Tôi cố gắng chịu đựng cảm giác không thoải mái, xoa đầu anh, "Em không thích ăn sáng, anh không cần nấu cho em ăn đâu."
Nói rồi tôi đứng dậy mặc quần áo, xoay người thì thấy Trình Tuyển đang ngồi dựa vào đầu giường, chăn đắp bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-qua-mo-gap-bo-cau-trang/2913985/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.