Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Chúng tôi được xếp lịch công tác sau giờ làm việc nên đến thành phố Lâm Triệu khi trời đã tối.
Phòng khách sạn được đặt trước, tôi và Trình Tuyển ở cạnh phòng nhau.
Hình tượng mặt lạnh của Trình Tuyển hằn dấu ấn sâu đậm nên tôi không dám nhen nhóm ý định quyến rũ anh, đến khách sạn chỉ ở yên trong phòng.
Tắm rửa xong, đang còn quấn khăn tắm sấy tóc thì có người gõ cửa. Tôi đi ra cửa hỏi: "Ai vậy?"
"Tôi đây, mở cửa đi."
Là Trình Tuyển.
Giọng điệu bề trên quen thuộc, tôi không dám chậm trễ bèn mở cửa ngay.
Trình Tuyển ngây người, anh liếc xuống dưới, lướt qua người tôi rồi lảng tránh ánh mắt, "Mặc quần áo vào."
"...Ờm."
Tôi đóng cửa, chạy vào mặc vội quần áo.
Lại ra mở cửa, lần này Trình Tuyển xách túi rượu vào trong.
"Cái này để?"
Anh không hề khách sáo, tự ngồi xuống sofa, lấy cốc trên bàn, "Uống rượu."
Thấy tôi vẫn còn thắc mắc, anh giải thích đủ ý: "Luyện tửu lượng trước, sếp Vu mai gặp uống rượu giỏi lắm."
Tửu lượng đâu thể luyện được trong vòng một đêm?
Tất nhiên tôi không dám thắc mắc câu này.
Tình huống trong phòng hiện giờ có hơi kỳ lạ.
Một nam một nữ, một người ngồi trên ghế, một người ngồi dưới thảm. Không có đồ nhắm, cũng không tám nhảm, hai người cứ tôi một ngụm em một hớp.
Thật sự là uống bằng chết.
Tôi chát hết lưỡi, tôi dành phải nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-qua-mo-gap-bo-cau-trang/2913975/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.