Chương trước
Chương sau
Cuộc đời đúng là vô thường và khó nói trước, mới đây cứ nghĩ là sẽ hạnh phúc... Nhưng không ngờ nó chỉ là một cái chớp mắt, chỉ cần tỉnh dậy thì mọi thứ đảo điên đều thay đổi, sự thay đổi chớp nhoáng cũng khiến mọi người phải thảng thốt vì thế sự này.

Hôm nay, Cảnh Vân Trình tỉnh giấc thì cảm thấy toàn thân đều không có lực, cả đêm hôm qua anh đã nghĩ rất nhiều về người con gái mang tên Hàng Nhan Đình. Bản thân anh cũng không hiểu tại sao Hàng Kình Âu lại từ chối hôn sự vốn dĩ suôn sẻ này, có lẽ Hàng gia cũng có còn việc đó bí ẩn mà không muốn người khác biết.

Anh bước xuống nhà thì đã nhìn cha mẹ đang cùng em gái và em rể đang ở đây, Cảnh Vân Trình bước xuống liền nói:

- Cha mẹ, chào buổi sáng ạ.

Liễu Đào Nguyên nhìn con trai thứ cũng chỉ biết lắc đầu, mặc dù chuyện của anh và Hàng Nhan Đình đã qua lâu rồi nhưng có lẽ hình bóng của Hàng Nhan Đình vẫn còn quá lớn, khó mà bảo anh mở lòng được thêm một lần.

Đột nhiên lúc này Liễu Đào Nguyên lại nhớ đến:

- A Trình này, hôm trước Thượng Quan tiểu thư có đến nhà của anh hai con, mẹ cũng đã nói sẽ chăm sóc em gái của cô ấy thật tốt. Nên hôm nay con thay mẹ đón Thượng Quan tiểu thư có được không?

- Thượng Quan tiểu thư? Cô ấy là ai vậy?

Cảnh Vân Trác lúc này mới nói, cô là em gái họ của Thượng Quan Tịch Mộng, tên là Thượng Quan Diệp An. Mặc dù chỉ là em họ nhưng từ nhỏ Diệp An đã sống với gia đình của Tịch Mộng, nên tính cách và hành xử đều chuẩn mực chứ không giống với cô em gái Diệp Lam kia.

Không chỉ có tính cách tốt, mà đến năng lực làm việc cũng vô cùng hoàn hảo. Lần này cô từ Kế Thành đến Ung Thành là để bàn chuyện hợp tác giữa Tập đoàn Thượng Quan và Tập đoàn Cảnh thị. Lúc này thì Cảnh Vân Trình cũng có chút khó hiểu, chẳng phải bình thường mọi chuyện hợp tác của hai nhà Cảnh - Thượng Quan đều là do chị dâu Lâm Quân Nhi đảm nhận sao? Tại sao lần này lại là anh.

Cảnh Vân Tranh đang đứng ở trong bếp cũng phải chống tay lên hông, nói:

- Hiện tại chị dâu bận chăm hai con nhỏ rồi, anh đừng có làm phiền chị ấy. Hơn nữa lần này chỉ có Diệp An đến thôi, Tịch Mộng hiện tại cũng đang bận với nhà chồng của cô ấy rồi.

Cảnh Vân Trình nghe vậy thì cũng gật đầu, dù sao thì chuyện hợp tác giữa Cảnh gia và Thượng Quan gia cũng là chuyện lớn, hơn nữa thì hai nhà cũng vô cùng thân thiết, nên anh không thể nào làm mất mặt của Cảnh gia được.



Sau khi chuẩn bị quần áo xong thì anh cũng định sẽ ăn cơm rồi mới đi, nhưng Liễu Đào Nguyên đã nói:

- Con đón con bé đó rồi đưa con bé đi ăn luôn nha. Dù sao cũng là thân nữ nhi đi lại một mình mẹ không yên tâm, hơn nữa đây còn là em họ của bạn thân chị dâu của con, phải tiếp đãi thật chu đáo.

Cảnh Vân Trình nghe vậy cũng chỉ biết nhún vai, đừng nói là anh không hiểu ý định của mẹ là gì, vốn dĩ chuyện đón Thượng Quan Diệp An có thể giao lại cho trợ lý của anh Phó Thiên Sắt mà, nhưng không chỉ là đích thân chỉ định người đi là anh, mà còn muốn tạo cơ hội cho anh và cô ấy ở riêng với nhau. Cái này là ghép đôi bừa bãi này!

Đến sân bay, Cảnh Vân Trình đã nhìn thấy được bóng dáng của Thượng Quan Diệp An, thật ra thì trước đây anh từng đến Kế Thành để bàn về chuyện liên kết hai Tập đoàn nên đã từng gặp qua Diệp An rồi, chỉ là thời gian đó đã qua cũng khá lâu, không biết cô ấy có còn nhớ anh hay không nữa.

Đi đến trước mặt của Thượng Quan Diệp An, anh cúi đầu xem như chào hỏi, sau đó nói:

- Thượng Quan tiểu thư, xin lỗi vì đã để cô chờ lâu.

- Không sao, Cảnh tổng quá lời rồi.

- Vậy cô lên xe đi, tôi sẽ đưa cô đi ăn gì đó.

Thượng Quan Diệp An cũng không từ chối. Cô có nghe về chuyện tình khó khăn của Cảnh Vân Trình rồi, lúc đó chị gái của cô là Thượng Quan Tịch Mộng và cô chị Lâm Quân Nhi còn ủng hộ cô và Cảnh Vân Trình ở bên nhau, nhưng mà chuyện đó vẫn còn phải xem ý chí của Cảnh Vân Trình có thể vực dậy sau vấp ngã hay không, chứ nếu như chỉ có mỗi cô chủ động thì chuyện tình rồi cũng sẽ đổ vỡ thôi.

Trên đường đi, Thượng Quan Diệp An vẫn không quên kiểm tra lại một số dữ liệu của công ty con, Cảnh Vân Trình có nhìn sang, anh cũng khá bất ngờ với tác phong làm việc của cô... Vì có lẽ anh ít tiếp xúc với nữ tổng tài, nên khi nhìn thấy cô thì bất giác anh lại nghĩ đến chị dâu Lâm Quân Nhi, nữ cường nhân không hiếm, chỉ là những người đàn ông thường sẽ không thích người phụ nữ của mình quá mạnh mẽ, vì nếu như vậy thì họ sẽ chẳng còn giá trị nào nữa.

- Cảnh tổng, tôi muốn hỏi về chỗ ở của tôi Kiều Ân một chút, để tôi còn báo lại với chị hai.

- Chuyện đó thì An tổng không cần lo lắng, chị dâu Quân Nhi đã sớm chuẩn bị cho cô rồi. Đợi khi dùng bữa xong tôi sẽ đưa cô đến Dinh Trạch, sau đó chị dâu sẽ đưa cô đến chỗ cô sẽ ở.

Thượng Quan Diệp An nghe vậy cũng có chút kinh ngạc, nhưng rồi cũng gật đầu. Quả nhiên những gì chị hai và chị Quân Nhi nói không sai, người đàn ông Cảnh Vân Trình này đúng là rất biết cách nói chuyện để thỏa mãn người khác, chỉ là... Nếu anh cứ quan tâm như vậy thì sẽ gây ra nhiều hiểu lầm lớn đây.



- An tổng,...

- Gọi tôi Diệp An là được rồi.

- Được, Diệp An, cô chắc hẳn là lần đầu đến Ung Thành nhỉ?

Cô gật đầu, lúc này thì Cảnh Vân Trình cũng muốn làm tròn trách nhiệm của chủ nhà và muốn đưa cô đi tham quan thành phố Ung Thành, tuy nhiên thì ngay sau đó Thượng Quan Diệp An đã từ chối, cô có chút nghiêm túc nhìn vào đôi mắt của anh, nói:

- Đừng tỏ ra đặc biệt với những người không đặc biệt. cảm ơn anh đã có lời mời, nhưng tôi không muốn mọi người hiểu lầm giữa chúng ta. Chắc hẳn anh cũng biết ý định của gia đình tôi, và cả gia đình của anh.

Dừng một chút, Diệp An lại nói:

- Nếu như anh vẫn chưa quên được bạn gái trước, thì đừng bao giờ tỏ ra người tiếp theo rất đặc biệt... Vì nếu làm như vậy thì người tổn thương là người đến sau!

Diệp An nói xong thì cũng im lặng, những câu nói của cô lại làm cho Cảnh Vân Trình sực tỉnh, dường như rất nhiều cô gái đã luôn nhắc nhở anh điều này, nhưng anh vẫn không thay đổi được. Bất giác, Cảnh Vân Trình liền cười nhạt, nói:

- Có lẽ tính cách của tôi không thay đổi được rồi.

Diệp An đưa mắt nhìn anh, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Dù sao thì với cuộc trò chuyện này thì cô đã có nhận định, Cảnh Vân Trình không phải dạng phong lưu đa tình, chỉ là tính cách của anh hòa đồng và nhu thuận theo ý của người khác, nên khiến nhiều người có hảo cảm. Nhưng đối với một người đàn ông, thì để nhiều cô gái có hảo cảm là chuyện làm tàn nhẫn, Diệp An không thể chấp nhận được!

Vốn dĩ năm nay Diệp An cũng xem như là nên lập gia đình, nhưng cô sẽ không vì lý đó đến tuổi mà kết hôn bừa.

Cảnh Vân Trình lúc này nhìn cô, nói:

- Thượng Quan Diệp An, chúng ta kết hôn có được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.