Sáng sớm Trần Trác Thụy đã đến thay thuốc cho Hạo Hiên.
Tối hôm qua đã thay một lần, hiện tại băng vải không còn thấm máu tươi khó coi nữa. Chỉ có nước thuốc rỉ ra. Y cẩn thận rửa qua thay thuốc, lại dùng nước thảo dược tự tay lau mặt cho hắn một lần mới quấn băng lại.
Hạo Hiên híp mi hưởng thụ đãi ngộ của người bị thương. Xong xuôi hắn lại níu tay y sư đang đóng hòm thuốc.
- Tiên sinh, ở lại dùng bữa với ta được không?
- Vương gia đã có lời, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh.
Bữa sáng được dọn lên, đơn giản chỉ có cơm trắng, một bát thịt hầm lớn và ít đồ chua cay giải ngấy.
Cả hai chậm rãi dùng bữa, từ đêm hôm đó ở Ngạo Thiên thành đến nay đã hai tháng Hạo Hiên không được thấy ca ca. Hiện tại bọn họ có thể ngồi đối diện nhau cùng ăn sáng như khi trước quả thật là một điều xa xỉ.
Bữa ăn này Hạo Hiên vừa ăn vừa xác nhận thật kỹ. Người đối diện động tác tao nhã, từ tốn như vậy. Cho dù hiện tại nước da, gương mặt cùng giọng nói có thay đổi. Hắn vẫn chắc chắn mình không thể đoán sai.
Bởi vậy vừa ăn được mấy đũa, Hạo Hiên giả vờ kêu "A!" một tiếng đánh rớt đũa bạc. Làm bộ ôm bụng thống khổ, quả nhiên đối phương liền buông bát trong tay, lộ ra thần sắc lo lắng chạy đến bắt mạch của hắn kiểm tra.
- Vương gia, làm sao thế?
Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-lai-di-ban-dau-phu/2674143/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.