Ngủ một giấc dậy, đã là giữa giờ Ngọ.
Đã hơn một ngày một đêm chưa ăn uống gì, dạ dày của cả hai đều có chút đói. Đặc biệt là Hạo Hiên, hắn bị chính tiếng bụng mình kêu rột rột đánh thức. Đến lúc tỉnh táo hẳn quay sang, lại thấy Trác Thụy đang nhìn hắn cười trộm.
"Đói bụng rồi? Để ta đi lấy chút đồ ăn cho đệ."
Đương lúc y trêu chọc người trong lòng, tiện cúi xuống hôn người kia một cái. Đến lượt bụng phẳng của Trác Thụy phản chủ, kêu lên "Ọttt..." một tràng nho nhỏ khiến y sượng trân, dừng lại một chút cúi xuống mới thấy đối phương đang run rẩy nhịn cười nhìn mình.
Bốn mắt nhìn nhau một chốc, cả hai đều cùng phá lên cười lớn.
"Còn nói đệ, huynh cũng không khá hơn là bao!"
Người còn đang bị thương, Trác Thụy cũng không cho Hạo Hiên ăn đồ nhiều thịt mỡ. Đêm qua y tự mình hầm một nồi cháo trắng, hiện tại lại mượn bếp ăn dã chiến băm một chút thịt nạc. Xào qua với một ít tiêu bột cùng đầu hành, đơn giản xúc lên mặt cháo nghi ngút khói. Ăn kèm còn có dĩa rau xanh xào. Đam Mỹ H Văn
cùng ít quả hồng khô treo gió làm đồ tráng miệng.
Lúc y đem thức ăn vào lều trướng, Hạo Hiên cũng vừa nghe xong Tử Dụ báo cáo tình hình. Hắn vẫn còn khá mệt nên nửa nằm nửa ngồi dựa lưng vào giường tạm, nhìn thấy Trác Thụy về thì vui vẻ cười, mắt cong thành vầng khuyết.
"Vậy chủ tử nghỉ ngơi, thuộc hạ xin lui."
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-lai-di-ban-dau-phu/2674125/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.