Tiểu Vân đã cầm thuốc rời đi một lúc rồi, Trác Thụy vẫn còn chậm rãi đi lại trong phòng một mình, càng nghĩ càng không nỡ.
Mặc dù để đứa nhỏ hành động sẽ ít gây chú ý nhất nhưng Trác Thụy vẫn cảm thấy không yên tâm, thậm chí y còn có chút hối hận, bởi vì đây là một việc rất nguy hiểm.
Quay trở lại một tuần trước, mật thám đưa tin tức về cho bọn họ đơn tố giác đã được đưa đến tận tay thái thượng hoàng. Người của Hạnh Hoa cài cắm trong triều đình cũng tra ra được kẻ đứng sau mọi chuyện lại là một người quen ở kinh thành.
Mộ công công, Mộ Chính Văn.
Mà quê hương của Mộ Chính Văn chính là ở huyện Đại Ngư này.
Bởi vì sự kiện dâng thuốc bất lực kia cho Trần Trường Ân, Mộ Chính Văn tuy giữ được mạng nhưng không còn được trọng dụng như trước. Thậm chí còn bị hạ cấp bậc, dù vậy ở quê nhà xa xôi này hắn vẫn có thể mượn danh thiên tử vươn tay làm mưa làm gió.
Cũng bởi vì không còn được thân cận với Trần Trường Ân nên khi y bị phế truất, Mộ Chính Văn gian xảo mua chuộc nô tài trong cung giữ miệng. Thành công thoát khỏi thanh lọc của thái thượng hoàng, yên phận làm một công công nhỏ bé. Không ai nghĩ đến kẻ này vẫn dám lợi dụng chức danh nho nhỏ mà âm thầm câu kết với tri huyện cùng đám giặc cỏ ở quê nhà tiếp tục làm những chuyện phi pháp.
Để tránh việc đám tội phạm này tiêu hủy bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-lai-di-ban-dau-phu/2674059/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.