Bảy giờ tối, Tống Tranh quay trở về nhà nhìn thấy cả ngôi nhà tối đen, anh cau mày bật đèn lên, đôi mắt đảo một vòng tìm kiếm Lưu Lan, chắc là lại bày trò gì để gây sự chú ý với anh rồi, nhưng nhìn mãi vẫn không thấy bóng dáng của Lưu Lan đâu, bình thường vào giờ này cô đã ở nhà chờ anh về ăn cơm rồi, sao hôm nay lại không thấy đâu? Cả ngày hôm nay Lưu Lan bị làm sao vậy chứ? Không nghe máy còn không ở nhà nấu cơm chờ anh về ăn.
Đang đắm chìm vào những suy nghĩ của chính mình, Tống Tranh có chút giật mình khi nghe tiếng mở cửa, quay người lại nhìn thấy người vợ trên danh nghĩa của mình đã về trên tay còn cầm đồ ăn, anh nhíu mày nghi hoặc hỏi: “Tối nay ăn đồ ăn ở bên ngoài?”
“Ừm, tôi đi thăm mẹ rồi ăn cùng mẹ luôn rồi, đây là đồ ăn tôi mua về cho anh, anh yên tâm chỉ có tối nay thôi, sau này có gì tôi sẽ nấu trước khi anh về chỉ cần hâm nóng lại ăn thôi.” Lưu Lan tháo giày đặt lên kệ, mang dép đi vào bên trong sau đó giúp Tống Tranh đổ đồ ăn ra bát đĩa.
Còn có lần sao? Tống Tranh nghi ngờ tai của mình, có phải anh nghe lầm rồi không? Lưu Lan sau khi dọn đồ ăn lên bàn cho anh lại tiếp tục nói: “Ăn xong anh cứ để đó lát nữa tôi sẽ rửa, còn nữa sau này anh không cần phải gọi điện nhắc tôi về chuyện đi về ăn cơm cùng với ba mẹ của anh đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-toi-lai-muon-ly-hon/2548010/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.