6h40 sáng, Kiều Dư An còn đang ngủ, cửa phòng ngủ mở ra, cửa đụng phải vách tường, phát ra một tiếng “phanh”, Kiều Dư An nhíu nhíu mày, kéo chăn mền phủ lên đầu.
"Mẹ ơi, dậy đi." Một cô bé từ bên ngoài chạy vào, lảo đảo nghiêng ngã đến mép giường, muốn bò lên trên giường, nhưng chân ngắn, bò không được, đành phải bắt đầu túm chăn mền, muốn gọi mẹ tỉnh dậy.
Pudding ngoan, đi tìm ba đi, mẹ ngủ tiếp một lát." Kiều Dư An kéo chặt chăn mền, đêm qua lăn lộn với Giang Mộ Trì quá muộn, thật sự là quá mệt mỏi, mí mắt đều không muốn mở ra.
"Mẹ, ba đi chạy bộ, mẹ mau dậy đi." Tiểu Pudding kéo lấy chăn mền.
Thấy mẹ trên giường không để ý tới mình, lại cộc cộc cộc chạy ra ngoài: "Anh trai, anh trai, mẹ không để ý tới em." Trong giọng nói tràn ngập ủy khuất.
"Không phải nói đừng đi tìm mẹ sao?" Một cậu bé 5-6 tuổi sờ lên đầu của cô bé: "Mẹ phải ngủ nướng, anh mang em đi ra ngoài chơi."
"Anh trai, em cũng không có ngủ nướng, sao mẹ lại lười như thế." Pudding miết miệng nhỏ, ở trong lòng xem mẹ mình là một con heo lười.
"Bởi vì mẹ vất vả, chăm sóc tiểu Pudding rất cực khổ." Cậu bé nắm tay cô bé xuống lầu.
"Thế nhưng hôm qua là ba trông em đi ngủ."
Cậu bé: "..."
Thôi được, cậu cũng rất muốn biết vì sao mẹ luôn luôn ngủ nướng, ba mỗi ngày đều dậy sớm, thế nhưng ba dặn dò không thể làm ồn đến mẹ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-tim-ra-loi-cua-anh-chua/3495150/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.