Chạng vạng ngày hôm sau, những đám mây trên bầu trời tỏa sáng rực rỡ, ánh sáng rực rỡ leo lên những đám mây mềm mại kéo dài ra ngoài, màu sắc từ đỏ nồng đậm đến màu hồng phấn nhàn nhạt.
Giản Hoan buộc tóc đuôi ngựa cao chạy vào Viện Trưởng lão, người vẫn chưa đi vào đại sảnh, giọng nói cao đã vang lên: "Vũ Trưởng lão, ngài tìm con?"
Trước bàn gỗ đàn hương cổ xưa, Vũ Thanh ngồi xếp bằng.
Thấy đệ tử bước vào, hắn ra hiệu cho đối phương: "Ngồi xuống."
Giản Hoan vừa ngồi xuống, Vũ Thanh liền đẩy tới một túi đồ lớn, nói: "Bên trong có một ngàn linh thạch. "
Mẹ kiếp tình huống gì đó, vừa đến đã cho nàng tiền.
Giản Hoan kinh ngạc: "Vũ Trưởng lão, ý của ngài là gì?"
Vô sự hiến ân cần, không phải kẻ gian cũng là trộm.
Vũ Thanh nhìn thấy phản ứng của nàng, cười, giải thích: "Đây không phải là ta cho ngươi. Khẩu quyết hôm qua của ngươi còn rất hữu ích, sáng nay ta cùng chưởng môn xin chỉ thị qua, sau này có thể dùng đoạn khẩu quyết của ngươi cho giai đoạn dẫn khí nhập thể, một ngàn là phần thưởng môn phái cho ngươi, ta thay mặt chuyển giao. "
Ồ... Phí bản quyền.
Giản Hoan thở phào nhẹ nhõm, gánh nặng trong lòng bị ném đi, tay cũng nhanh chóng chạm vào túi linh thạch lớn, ý cười tràn ra từ khóe mắt khóe miệng: "Đa tạ Vũ Trưởng lão, đa tạ chưởng môn! Nhưng mà cách này không phải con tạo ra, là con nghe được từ một vị đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-chong-phan-dien-van-dang-ghi-no/2637073/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.