Một chiêu ra oai phủ đầu của cậu hoàn hảo khiến đám đông trở thành rùa rụt cổ. Không ai dám đứng ra hay phê phán cách làm của cậu. Dù sao lời cậu nói cũng đúng, làm chồng sao có thể ngồi yên cho người khác sỉ nhục vợ mình!
Thầy Phước vội vàng băng bó vết thương cho thầy Tư, xong xuôi mới dùng vẻ mặt không hài lòng nhìn cậu: "Thầy Tư cũng chỉ muốn tốt cho người trong làng, cậu Ba hà cớ ác nghiệt như thế! Huống hồ..." Ánh mắt ông ta chuyển sang người Trúc, sâu xa nói: "Ngày mợ Ba té ao, sống chết ra sao, không phải cậu là người hiểu rõ nhất ư?"
Tay cầm ly trà của Ba Hưởng khẽ khựng lại, ngón tay cậu vô thức vuốt ve thân ly. Lúc này, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu vào người cậu, nhưng đưa cậu trở về cái đêm hôm ấy.
Hôm đó, cậu là người nhảy xuống ao ôm "Trúc" lên bờ. Nhìn cơ thể tím tái trong lòng, cậu cũng biết, người con gái này đã trút hơi thở cuối cùng từ lâu rồi.
Nhưng cậu không nói ra, vẫn cho người gọi thầy thuốc đến kiểm tra. Mà thầy thuốc lúc ấy cũng chính là thầy Phước.
Trong phòng bấy giờ chỉ có hai người bọn họ. Sau khi xem qua thầy Phước cũng lắc đầu thở dài. Trùng hợp vợ chồng phú ông hôm đó ra ngoài dự tiệc đến sáng mới về. Cho nên Ba Hưởng tạm thời không thông báo chuyện này, đêm đó thức trắng chuẩn bị danh sách cần dùng cho đám tang, chỉ chờ trời sáng sẽ cho người chuẩn bị rồi thông báo ra ngoài.
Vậy mà không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/442090/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.