Nhân vật chính trong cuộc phỏng đoán của cậu ba Hưởng và tỉnh trưởng lúc này cũng vừa đạp xe về đến nhà.
Vừa xuống xe, Phạm Sáng không nói tiếng nào đã lập tức đạp đổ con xe lăn quay ra đất, sau đó thô bạo giẫm đạp chiếc xe đến cong veo biến dạng mới thở hồng hộc chống hong, quát lớn: “Thằng Dần đâu rồi, lăn ra đây tao biểu!”
Thằng Dần là đứa hầu đắc lực nhất của Phạm Sáng, mọi chuyện lớn bé cậu đều giao cho nó một tay lo liệu. Và đương nhiên chuyện lần này cũng không ngoại lệ.
Thằng Dần vừa chạy tới đã bị cậu chủ thẳng chân đá chúi nhủi. Nó ôm bụng quằn quại kêu rên, chẳng hiểu sao cậu nhà lại nổi giận đùng đùng như thế.
Mà Phạm Sáng lúc này đâu còn tâm tư quan tâm nó nghĩ gì, cậu đưa tay giật mạnh tóc nó, hung tợn nói: “Tao dặn dò mày thế nào, hả? Tao kêu mày tìm người giả vờ tấn công cô ta, chứ có kêu mày tìm người đến giết người đâu hả? Ngay cả tao cũng dám đâm! Mày muốn làm phản rồi có đúng không?”
Thằng Dần nhịn đau, ngơ ngác hồi lâu mới khóc lóc than rằng: “Dạ cậu ơi, cậu bảo sao thì con vậy thôi ạ. Chứ con có dám thêm thắt gì đâu.”
Phạm Sáng tức giận tát nó thêm một bạt tay, mắng: “Mày còn chối? Tao bảo mày thế nào, rồi mày đã làm gì? Hả?”
Thằng Dần lòm còm bò dậy, vừa dập đầu vừa nói: “Thì cậu bảo con tìm người đến quấy rối cô Trúc. Cậu còn đặc biệt dặn dò phải làm sao cho giống thật, kẻo bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/442021/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.