Chẳng hiểu sao chỉ ra ngoài ngồi hóng mát một hồi, tại sao lại dẫn đến sự việc vung dao chém người thế kia.
Trúc bị Phạm Sáng đẩy ngã sang một bên, lòng cô thầm nhủ lần này toang thật rồi, nếu Phạm Sáng chẳng may có mệnh hệ gì, cô biết lấy gì trả ơn nghĩa này đây?
Mà bên kia, ngay lúc gã đàn ông say xỉn vừa rút dao đâm tới, Phạm Sáng nhắm mắt nghiến răng đứng im bất động, quyết tâm dùng thân đỡ lấy một dao này. Đáng tiếc cậu ta chờ mãi cũng không chờ được cảm giác cơn đau xé da xé thịt truyền tới, chỉ cảm thấy như có thứ gì đó ấm nóng bắn văng lên mặt mình, tiếp đó là tiếng kêu hoảng hốt của Trúc vang lên giữa trời đêm.
Phạm Sáng giật mình mở mắt, chỉ thấy mũi dao cách ngực mình trong gang tấc bị một bàn tay to lớn nắm lấy, máu tươi thấm qua kẽ tay ròng ròng nhỏ giọt xuống đất. Cậu ta bàng hoàng, lắp bắp gọi: “Cậu... cậu Hưởng?”
Ba Hưởng không thèm đếm xỉa đến tiếng kêu yếu ớt đó, dùng tay còn lại vặn mạnh cổ tay gã đàn ông say xỉn nọ. Gã ta đau điếng hét thảm buông lỏng cán dao, ba Hưởng nhân cơ hội đó lại lên gối, rồi đánh gã ngã lăn quay ra đất.
Đám người hầu vội vàng xông tới đè chặt gã dưới đất, sau đó dùng dây trói chặt. Trước nhà tỉnh trưởng mà dám to gan tấn công cô Út, khỏi nghĩ cũng biết kết cục phía sau bi thảm cỡ nào.
Xác định người đã bị khống chế hoàn toàn, ba Hưởng mới quay qua nhìn Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/442018/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.