Cây ngọc lan quả thực nổi điên mười phút rồi.
Nó mọc ở đây nên thường xuyên gặp ma men lúc đêm khuya. Tạm thời khoan nhắc tới ma men làm khùng làm điên, đáng sợ nhất là những kẻ vịn thân cây rồi ói chết đi sống lại vào hốc cây.
Cây ngọc lan chỉ muốn tự vẫn cho xong.
Nó không kén chọn, nước mưa hay nước tưới đều uống, nhưng không kén chọn không có nghĩa là hấp thu được bãi ói của ma men.
Nhìn ma men ngồi xổm bên cạnh, cây ngọc lan nhớ lại mấy kiếp nạn trước đây thì ôm đầu khóc rống, khóc xong lại bắt đầu phát điên.
"Trái Thanh Long phải Bạch Hổ, ngày mai ông sẽ đi xăm hình Thanh Long Bạch Hổ......"
"Sét đánh đi! Có ngon thì đánh đi! Đánh chết ta luôn đi ha ha ha......"
Trạng thái tinh thần của cây ngọc lan làm U Thải giật nảy mình. Cậu chưa từng thấy thực vật nào phát điên đến mức này, rón rén tới gần cây ngọc lan rồi dùng linh lực hỏi thăm nó.
Cây ngọc lan sửng sốt một lúc lâu, sau khi kịp phản ứng thì quỷ khóc sói gào cầu xin U Thải bảo ma men tránh xa mình một chút.
"Anh! Anh! Anh bảo con ma men kia tới phía trước đi, cách đây mười mét có một thùng rác, anh bảo hắn ói vào thùng rác đi, năn nỉ anh đó!"
"Nếu hắn nôn ở đây thật thì em sẽ tuyệt thực cho xem......"
U Thải: "......"
Cậu đành phải nhận lời, chậm rãi đi tới cạnh bóng đen kế bên cây ngọc lan rồi ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-van-chua-no-hoa-sao/3548308/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.