Editor: Mai Tuyết Vân
Ba con rắn sau khi lột da trắng bóng.
Phồn Tinh nhìn về phía Thích Hà trước mắt, đưa mắt nhìn hắn chăm chú.
Trong lòng trong mắt đều viết: Đáng yêu, muốn ăn.
Sau lần bị phạt đứng chung, rồi ngăn cản cô ngốc Vân Phồn Tinh này không phạm lỗi, sau đó biết được cô ngốc này thầm mến mình...
Thích Hà cảm thấy tình cảm của mình đối với Vân Phồn Tinh rất phức tạp.
Có một cảm giác khó hiểu muốn cải thiện bản thân, đồng thời cũng cảm thấy cô ngốc vốn rất đáng thương, nếu hắn thẳng thừng từ chối tình cảm của cô, hình như hơi tàn nhẫn.
Vì thế trời xui đất khiến thế nào lại mang theo ba con rắn và đưa Vân Phồn Tinh về nhà.
Nấu cho cô một nồi canh rắn, còn thuận tay xào thịt rắn cho cô.
Nếu Thích Hà biết vì một lần bản thân mềm lòng mà mấy ngày tiếp theo đều khiến cô ngốc Vân Phồn Tinh mang theo rắn đã lột da, hoặc là cá trích hoang dã, hoặc là thỏ hoang đến nhà hắn...
Hắn có chết cũng sẽ không động lòng!
Trời ơi!
Xem hắn là cái gì thế?
Đầu bếp sao?
Hôm nay ăn rắn, mai ăn cá, mốt ăn thỏ, sau đó cả châu chấu cô cũng bắt đến!
Nhìn một túi chi chít châu chấu, Thích Hà nuốt nước miếng.
Không chỉ là muốn ăn, chính là sự sợ hãi vô cùng khủng khiếp.
"Cái này cũng có thể ăn sao?" Thích Hà tâm tình phức tạp.
Phồn Tinh lột vỏ cây kẹo ngậm trong miệng, lại lột một cái đưa cho Thích Hà, giọng điệu rất chắc chắn nói: "Có thế chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/231615/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.