Editor: Mai Tuyết Vân
CMN Tạ Trản đúng là vua gây chuyện, sau khi tiến vào cuộc thi, chỉ liếc mắt nhìn Thẩm Anh Bác một cái, sau đó ở hậu trường liền không chút kiêng kỵ cười lạnh một tiếng.
Hỏi hắn ta lên sân khấu làm gì, chẳng lẽ muốn thực hiện mơ ước nào sao?
Câu trả lời của hắn là, hắn chỉ muốn kiếm miếng ăn.
Hỏi hắn có giỏi gì không, ca hát, khiêu vũ hay đọc rap phải tương đối giỏi đấy.
Câu trả lời của hắn là, chưa từng học qua gì cả, cho nên không giỏi.
"Ý cậu là, sẽ cố gắng hết mình trong cuộc thi, để mọi người nhìn thấy sự lột xác của cậu sao?" Nhân viên phỏng vấn hơi ngượng ngùng hỗ trợ giải thích.
Nhưng Tạ Trản lại không biết khiêm tốn: "Không, tôi sẽ đi học, nhưng đừng mong đợi gì cả, nhất định tôi sẽ không học tốt đâu."
"Nhưng cậu có thể nỗ lực mà! Chỉ cần nỗ lực, nhất định có thể học tốt."
Tạ Trản: "Thôi đi, đừng có nịnh nọt tôi kiểu đó. Ai dám chắc chỉ cần nỗ lực sẽ thành công chứ?"
"Nhưng nếu không cố gắng sẽ không có thành công, chẳng lẽ không đúng sao?" Nhân viên phỏng vấn bị dồn ép đến mức bực tức.
Bấy giờ Tạ Trản lại đáp một câu: "Tôi nói với cô rằng mình sẽ không cố gắng khi nào thế?"
Nhân viên phỏng vấn là một cô gái vừa tốt nghiệp đại học, gặp phải kẻ khó chơi như thế, tức giận đến mức hốc mắt đỏ bừng.
Tạ Trản cười nhạo, chẳng thèm để tâm kết thúc buổi phỏng vấn.
Hắn chính là người như thế, hắn sống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018571/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.