Editor: Mai Tuyết Vân
"Tôi thật thông minh." Phồn Tinh kiêu ngạo nói.
Sưu Thần Hào cười ha ha, toàn bộ sự thông minh của cô đều dùng vào việc lừa Chiến thần đại nhân của nó!
Nó hoàn toàn không biết chỉ có chút thông minh thì chưa chắc đã nghĩ ra.
Nó không thể hiểu được, Phồn Tinh đã trải qua những chuyện gì, cảm giác trái tim bị dao găm xé toạt thành từng mảnh nhỏ đau đớn không gì thấu bằng. Cơn đau mãnh liệt dai dẳng, cũng không biết khi nào sẽ kết thúc, cuối cùng chỉ muốn chết đi!
Nỗi đau đớn đó lớn đến mức nào mà khiến một người mạnh mẽ như Đại lão không kiềm được muốn tránh né bằng mọi giá, nhất quyết không thể thích Từ Thụy Khanh!
Không thích sẽ không đau nữa.
Trái tim ngày càng cứng rắn thì sẽ không chịu đau.
Hơn nữa cô cảm thấy, ăn bánh bao rất ngon, ăn vịt nướng rất ngon, ăn canh thịt dê rất ngon...
Nếu so sánh thức ăn với Từ Thụy Khanh, hình như bông hoa nhỏ không ngon được như vậy.
Từ Thụy Khanh mà biết hắn còn kém xa thức ăn, không biết trái tim có buốt, tủi hờn khóc thét hay không?
Sau khi ăn vịt nướng ở Tụ Tuyền trang, Phồn Tinh xoa chiếc bụng căn tròn, dạo bước trên đường.
Đợi cô tiêu hóa một chút thì đến xếp hàng chờ canh thịt dê.
Phồn Tinh đếm đầu tay nhẩm tỉnh thời gian, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.
Sưu Thần Hào cảm thấy, toàn bộ IQ của cô.
Một nửa đặt vào mưu kế, một nửa đặt vào thức ăn.
Vừa khéo có 2 điểm, chia đều.
Sưu Thần Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018528/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.