Editor: Mai Tuyết Vân
Không biết vì sao, đột nhiên Lý Văn An cảm thấy lạnh run.
Chính là cảm giác nhiệt độ không khí xung quanh chợt giảm xuống, cái lạnh khiến người ta rùng mình.
Vì thế vô thức quay đầu.
Bắt gặp một đôi mắt đen trong suốt mở to.
Đôi mắt đẹp như quả hạnh, đang nhìn hắn chằm chằm.
Trong tay Phồn Tinh cầm một con cá, cô ngồi xổm nhặt lấy một hòn đá lớn.
Nói với Lý Văn An đang âm thầm lo lắng: "Nhìn này, cách làm cá!"
Lời nói vừa dứt, hòn đá đã tiện thể đập lên đầu con cá một cái, sau đó đầu con cá bị đập cho nát bét.
"Nó đã chết."
Lý Văn An chỉ cảm thấy cả người đều lạnh, sờ lên gáy.
Nhìn đầu cá nát bươm, không hiểu sao lại cảm thấy cô ngốc này... Đang uy hiếp hắn nhỉ?
Nho sinh kiêng kị nhất là hành vi thô tục, việc đập nát đầu cá như vậy là bạo lực, máu tanh nồng dính đầy tay.
Sắc mặt Lý Văn An không tốt: "Không biết lễ nghĩa, hừ!"
Nói xong thì xoay người rời đi.
"Ngươi xem này, chỉ một con cá thôi mà?" Đại lão nhìn về phía Từ Thụy Khanh.
Dù đã tăng chỉ số thông minh, nhưng IQ của cô chỉ bằng một con vịt. Dựa vào ánh mắt của kẻ kia nhìn cô, cô cũng không thích. Quả nhiên, hắn cũng không thích cô, muốn dụ dỗ bông hoa nhỏ bắt nạt cô.
Nếu bông hoa nhỏ, cũng bắt nạt cô giống như những kẻ khác...
Chắc là do bị chiều hư, đạp xuống đất, đánh cho một trận là ngoan thôi!
Từ Thụy Khanh đứng dậy đi qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018523/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.