Từ Thụy Khanh cảm thấy, thứ dính trên mặt mình không phải là nước miếng mà là nước sôi!
Nếu không phải, vì sao má trái của hắn lại nóng bừng?
Được rồi, thật ra nói chủ động ngã vào lòng cũng không đúng.
Phồn Tinh vấp ngưỡng cửa, hắn nhanh tay lẹ mắt bắt được cô, sau đó môi Phồn Tinh chạm vào má trái của hắn.
Bạn cho rằng sau đó hai người họ sẽ đắm đuối liếc mắt đưa tình à?
Trái tim của tuấn lang mỹ nữ sẽ như nai con chạy loạn, đập bịch bịch, thình thịch sao?
Không đâu!
Sau khi hắn nhanh tay đỡ cô, Phồn Tinh hôn lên má trái hắn một cái, đã nhanh chóng vội đẩy người ra!
Phồn Tinh lảo đảo lùi ra sau vài bước mới đứng vững được.
Cô còn chưa có phản ứng, Từ Thụy Khanh đã vội vã xoay người trở về phòng, đóng cửa phòng lại rầm một tiếng.
Vẻ mặt Đại lão hoang mang nhìn theo bóng lưng bông hoa nhỏ, hoàn toàn không biết vì sao hắn lại phản ứng như thế.
Từ Thụy Khanh cũng là một người mạnh mẽ, sau khi trở về phòng đã nhanh chóng uống cạn hai chén nước lạnh đầy.
Bình tĩnh!
Hắn phải giữ bình tỉnh!
Sau khi phát hiện không khí yên tĩnh, lại giống như kiến bò trên chảo nóng, không ngừng đi qua đi lại trong phòng. Thậm chí còn nới rộng cổ áo, muốn hít thở không khí.
Thiếu niên thật đáng thương.
Phụ mẫu không yêu thương, cũng không có ai nói cho hắn biết mùi vị của mối tình là thế nào.
Bởi vậy hắn cũng hoàn toàn không biết, khi thích một người sẽ khác thường ra sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018519/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.