Editor: Mai Tuyết Vân
Cả một đường này, ngài Đại học sĩ tương lai hết hạ quyết tâm rồi lại hạ quyết tâm.
Thậm chí đã mở miệng đề cập đến chuyện kết thân trước với Mộc Lão Tam, nhưng trùng hợp bị Phồn Tinh ngắt ngang.
Nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng Đại lão ra tay... Lại sợ rồi.
Sau khi Phồn Tinh đánh người ta tàn phế, tỏ vẻ dịu dàng ngoan ngoãn trước mặt Mộc thúc: "Phụ thân, đánh xong đói bụng."
Bạn có biết, lúc hắn chính mắt nhìn thấy khuê nữ ngốc nhà Mộc thúc vừa bạo lực vừa đáng yêu, trong khoảnh khắc ấy, trái tim của hắn rung động, quả thực khó diễn tả bằng lời.
Mộc Lão Tam là người nói lời sẽ giữ lấy lời, lúc đến thị trấn, còn cố ý đi dạo một vòng chợ buôn người tìm con rể...
Nhìn thấy đã lắc đầu.
"Dáng vẻ không được, hơi xấu."
"Đôi mắt đục ngầu, nhìn không không phải người tốt, kẻ ác, không được."
"Trời ơi, miệng hôi như nhà xí, muốn xông chết khuê nữ ta sao?"
Chọn tới chọn lui không vừa ý ai, đến cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ.
Từ Thụy Khanh nhìn cô ngốc bên cạnh cầm một cây kẹo đường hồ lô, ăn uống ngon lành. Quả nhiên là có phúc không biết hưởng, kết quả trong ba người họ, cô là người nhàn nhã vô tư nhất.
Bây giờ Mộc Lão Tam cầm ngân phiếu ngàn lượng, ánh mắt tất nhiên phải soi mói.
Ông không thể tìm được con rể thích hợp, Từ Thụy Khanh cũng không biết bản thân có nên buông xuống mâu thuẫn hay không.
May mắn, hắn còn có thời gian suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018499/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.