"Bông hoa nhỏ, thật lợi hại." Phồn Tinh khen một câu.
Sưu Thần Hào kiêu ngạo.
Tất nhiên rồi, Chiến thần đại nhân của nó là ai? Tất nhên là lợi hại.
"Lợi hại nhưng lại không ngoan." Vẻ mặt Phồn Tinh nghiêm túc nói, hình như còn có chút buồn bã.
Cúc hoa Sưu Thần Hào lập tức căng thẳng.
Nó thậm chí có thể đoán được, câu tiếp theo Đại lão nói là gì...
Có phải sẽ nói, không ngoan đều phải đánh, đánh một trận là ngoan rồi nhỉ?
Chiến thần đại nhân đã tạo nghiệp gì?
Nhìn thế giới này xem. Chiến thần đại nhân của nó là một thư sinh trói gà không chặt, đánh đấm hắn như vậy có thể chịu nổi sao?
"Không ngoan cũng không sao, dỗ dành một chút sẽ ngoan thôi, hi hi."
Sưu Thần Hào: [...] Lần này Đại lão không dùng bạo lực ư?
*
Dưỡng phụ của Phồn Tinh, Mộc Lão Tam làm đồ ăn dọn ra, sau đó gõ cửa phòng: "Nữ nhi à, ăn cơm thôi. Cơm nước xong lên núi với phụ thân."
Lúc trước khi vừa nuôi đứa trẻ, xương cốt yếu.
Mộc Lão Tam không có tiền dùng tổ yến bồi bổ thân thể đứa trẻ, vì thế dẫn người lên núi, rèn luyện xương cốt.
Hiệu quả không cần nói, rất tốt!
Vì thế đã hình thành thói quen, phụ tử hai người cùng nhau lên núi săn thú.
Mộc gia xa cách không qua lại với người trong thôn. Dù sao thì người đi săn thường hung ác, mang theo sát khí, người bình thường không ai muốn lui tới.
Hơn nữa đứa trẻ này hồi nhỏ sốt hỏng đầu, cũng khác biệt với khuê nữ nhà người ta. Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018491/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.