Tần Thâm không quá sợ Trần Mộc Tình xem nhật ký của mình, chẳng qua anh không ngờ cô lại nhìn thấy được bằng phương thức này, không khỏi cảm thấy hơi hoang đường và buồn cười.
Đôi lúc anh cũng hoài nghi, có lẽ thực sự có thứ gọi là định mệnh.
Thực ra khi còn nhỏ anh khá ghét bỏ cô, chỉ thỉnh thoảng mới hơi hơi thích, loại tâm lý yêu hận đan xen thế này, thường xuyên khiến anh càng thêm không ưa cô.
Nhưng khi đau đến một mức độ nhất định, có lẽ chính là yêu.
Vui vì cô, buồn vì cô.
Thế giới của anh rất nhỏ, nhỏ đến mức anh thường xuyên cảm thấy Trần Mộc Tình tràn ngập trong đầu, mắt, miệng, thậm chí cả nhật ký của mình.
Vì thế đột nhiên có một ngày, anh mơ thấy mình đang hôn cô, thế mà anh lại cảm thấy không hề bất ngờ.
Trần Mộc Tình đọc đi đọc lại nhật ký vài lần, lúc mới đầu cảm thấy buồn cười, nhưng dần dần lại im lặng, sau đó bắt đầu suy tư, rốt cuộc bản thân mình đã bỏ sót chi tiết nào.
Cô được đám bạn bè xấu bên cạnh khai sáng về mặt tình cảm, sự khao khát đối với tình yêu của cô bắt nguồn từ một bộ truyện tranh. Lần đầu tiên cô có ý định hôn môi không phải là Tần Thâm, người con trai đầu tiên cô thích cũng không phải là Tần Thâm, nhưng vào lúc này đây cô đột nhiên có một chút tiếc nuối khó tả.
Bên ngoài vẫn đang mưa, Thiển Thiển không quay về nhà bên, Trần Mộc Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-troi-trong/3599534/chuong-29.html