Editor: Cô Rùa
*
Mới đầu Tần Hạ cũng không có để ý đến Hạ Viễn, tuy bọn họ ngồi cùng bàn nhưng Hạ Viễn hình như không thích nói chuyện với người khác lắm.
Tóc Hạ Viễn có hơi dài gần như muốn che đi cả nửa gương mặt của cậu ta, khiến người khác không nhìn rõ được gương mặt của cậu ấy.
Từ lúc bắt đầu Tần Hạ cũng chỉ ấn tượng Hạ Viễn là một người hơi lùn, gầy guộc và rất trắng.
À, đúng rồi, còn có một cái nữa, đó là môi của Hạ Viễn là màu phấn nhạt, giống như đám mây hồng nhạt ngoài cửa sổ khi hoàng hôn vừa xuất hiện vậy.
Hạ Viễn học kém mấy môn khoa học tự nhiên so với môn văn nhiều.
Mỗi buổi chiều đến tiết toán, cậu ta hình như rất cố gắng mở to mắt ra nghe giảng bài nhưng chưa được bao lâu, đầu gật gà gật gù như sắp ngủ đến nơi. Và cứ mỗi lần đến lúc này, Tần Hạ sẽ thấy Hạ Viễn cầm com-pa chọc phần thịt non trên sườn của cánh tay mình.
Lần đầu tiên Tần Hạ phát hiện ra điều này là khi Hạ Viễn không có điều khiển được sức lực, đầu com-pa vô tình đâm vào da thịt, Tần Hạ quay đầu lại tình cờ nhìn thấy bên trong cánh tay trắng muốt mềm mại của Hạ Viễn và đầu com-pa dính đầy máu.
Máu đỏ tươi nhuộm lên cánh tay trắng như tuyết của Hạ Viễn, thực sự rất chói mắt.
Tần Hạ sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại, vội vàng lấy ra hai tờ giấy đưa cho Hạ Viễn. Còn Hạ Viễn cũng đau đến tỉnh ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tra-cong-ngu-ngoc-lai-choi-tui/972409/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.