Editor: Cô Rùa
*
Khâu Ngôn Chí hoàn toàn chết lặng.
Cậu không dám tin mà ngẩng đầu nhìn Tần Hạ, đồng thời siết chặt máy tính bảng trong tay hơn, thậm chí móng tay còn suýt để lại vết hằn sâu trên màn hình.
Cậu mở miệng, trong giọng đã có hơi nghẹn ngào nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, “… Tôi không hiểu cậu đang nói gì hết.”
Tần Hạ yên lặng nhìn cậu, bỗng nhiên bật cười: “Không hiểu thì thôi, cứ coi như tôi nói nhảm đi.”
Khâu Ngôn Chí mím môi, không nói chuyện nữa.
Tần Hạ lại hỏi: “Cậu thật sự không muốn đi ăn với tôi sao?”
Khâu Ngôn Chí lắc lắc đầu.
Tần Hạ nói: “Thôi được, vậy tôi đi trước.”
Tần Hạ nói xong thì nhấc chân rời đi.
Khâu Ngôn Chí nhìn bóng lưng của hắn, mãi đến khi hắn biến mất nơi cuối hành lang cậu mới như nhớ ra cái gì đó, vội vã cúi đầu xuống nhìn máy tính bảng trên tay.
Bên trong máy tính bảng không phải là khuôn mặt của Hạ Châu mà là đồ trang trí ở trong phòng bếp.
“… Hạ Châu.” Khâu Ngôn Chí gọi tên Hạ Châu, thậm chí trong giọng còn run run không dễ gì nghe thấy.
Màn hình máy tính bảng rung lên một cái, giống như được ấn nút chuyển đổi, ngay sau đó gương mặt Hạ Châu đã xuất hiện.
Nếu so sánh thì Hạ Châu có vẻ bình tĩnh hơn Khâu Ngôn Chí rất nhiều.
Anh lẳng lặng ngồi trên ghế, đôi mắt đen láy cực kỳ trầm tĩnh, dường như không hề có bất cứ cảm xúc hỗn loạn gì.
Anh ngẩng đầu nhìn Khâu Ngôn Chí và nói chuyện như chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tra-cong-ngu-ngoc-lai-choi-tui/972393/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.