Editor: Cô Rùa
*
Sau khi gây tai nạn xong, chiếc xe kia cũng mất hút giữa tầm mắt của mọi người mà không hề dừng lại.
Trương Dục Hiên loạng choạng chạy đến, sắc mặt hắn tái nhợt mà gọi tên Liễu Trừng, những giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống trên gò má và thi thể đẫm máu của Liễu Trừng,
Có ai đó đã gọi cho 120 nên không lâu sau xe cứu thương cũng chạy đến.
Các bác sĩ đưa thi thể Liễu Trừng lên trên cáng sau đó đắp cho hắn một tấm vải trắng.
Diệp Hoành Viên cũng vội vã chạy đến hiện trường, hắn nhìn thấy thi thể của Liễu Trừng và vết máu loang lổ ở trên đường, vẻ mặt không dám tin.
Trương Dục Hiên vốn đang định lên xe cứu thương cùng Liễu Trừng, nhưng khi vừa quay đầu nhìn thấy bóng dáng của Diệp Hoành Viễn, hốc mắt hắn lập tức đỏ hoe. Hắn bước tới siết chặt lấy cà vạt của Diệp Hoành Viễn, điên tiết gào lên: “Diệp Hoành Viễn!!! Có phải là anh làm không?! Có phải là anh đã cho người đến giết Liễu Trừng không!”
Diệp Hoành Viễn gỡ tay Trương Dục Hiên ra, nhăn mày nói với vẻ mặt âm u: “Tôi chỉ muốn dạy cho cậu ta một bài học chứ chưa đến mức muốn giết luôn cậu ta. Huống hồ tôi đã đồng ý với ba cậu là sẽ không đụng tới cậu ta nữa rồi, cậu buông tay ra cho tôi! Trương Dục Hiên, cậu đừng tưởng mình là con trai của Trương Đức Sinh thì có thể cắn bậy khắp nơi như một con chó điên, bộ cậu bị mù à? Đây là một vụ tai nạn giao thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tra-cong-ngu-ngoc-lai-choi-tui/972373/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.