20.
Editor: Cô Rùa
***
Cậu hốt hoảng đi qua đi lại khắp nơi, thế nhưng không thể nhìn thấy hay chạm vào được bất cứ thứ gì cả.
Ngoài một màu trắng xoá ra thì cái gì cũng không có.
Bỗng nhiên trong đầu Khâu Ngôn Chí lóe lên một suy nghĩ.
Có phải cậu đã chết rồi hay không?
Đây là đâu? Thiên đường hay địa ngục?
Không.
Phải bình tĩnh.
Khâu Ngôn Chí tự dặn lòng mình như vậy.
Nơi đây không phải thiên đường, càng không phải là địa ngục, đây là trò chơi.
Phải tỉnh táo, không được hoảng loạn, nhất định có thể tìm được cách giải quyết.
Hít vào, thở ra, hít vào, thở ra...
Chết tiệt! Làm sao ông đây có thể bình tĩnh được! Con game chó má gì thế!! Lỗi chết người như này cũng có thể thông qua kiểm định quốc gia mà cho phát hành trên thị trường được sao! Ai đã làm ra con game này vậy? Đáng lẽ phải bò tù mấy người từ sớm rồi mới đúng!!
Nhưng chửi rủa chưa được bao lâu thì Khâu Ngôn Chí đã từ từ ngừng lại, cậu ngồi bệt xuống đất ôm lấy hai đầu gối, nhìn không gian trắng xóa vô biên trước mắt mình, cảm nhận cơn đói tột cùng.
Đói quá.
Đói đến mức toàn bộ dạ dày như muốn quấn lại với nhau.
Đói đến nổi cái bụng đều đau thắt.
Đói đến độ hoa mắt chóng mặt, lòng bàn chân đều phiêu phiêu.
Cậu cảm thấy mình sắp chết đói rồi.
Đột nhiên cậu sực nhớ hình như trong phòng cậu có một viên kẹo trái cây.
Nhớ là có nhưng cậu cũng không chắc chắn lắm.
Cậu nghĩ, nếu khi nãy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tra-cong-ngu-ngoc-lai-choi-tui/972338/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.