8.
Editor: Cô Rùa
—
Hạ Châu nghe thấy câu này, sắc mặt liền đen thui, nghiến răng nghiến lợi nói: "Khâu Ngôn Chí, cậu điên vừa thôi và đừng có mà ở chỗ tôi la lối om sòm nữa!"
Mạnh Tề Khang cảm thấy mình vô duyên vô cớ bị bôi nhọ thì giận đến cả người đều phát run, nói chuyện cũng không còn mạch lạc: "Hai bọn anh không có gì hết, bọn anh... Bọn anh chỉ là bạn bè, bạn bè bình thường thôi."
"Bạn bè bình thường?" Khâu Ngôn Chí suýt nữa đã bật cười ra tiếng, "Anh đừng nói với tôi là anh không biết chuyện Hạ Châu thích anh gần hai mươi năm trời, lúc nào cũng mang theo cái lục lạc rách nát mà anh tặng ở bên mình."
"Khâu Ngôn Chí! Cậu câm miệng lại cho tôi!" Hạ Châu lạnh giọng quát lớn.
"... Lục lạc?" Mạnh Tề Khang ngây người, hắn ngơ ngác quay đầu nhìn Hạ Châu: "Không lẽ từ lúc ấy em đã..."
Giờ anh mới biết à, nữ chính phim thần tượng?
Rốt cuộc Khâu Ngôn Chí cũng không nhịn được mà cười phá lên, chỉ tiếc bây giờ không có dưa để ăn.
Nhưng đến khi cậu lơ đãng cúi đầu xuống, nhìn thấy hộp cơm trong tay mình.
Là một hộp cơm kiểu mới màu xanh non.
Tươi rói rạng rỡ.
Giống như đỉnh đầu của Khâu Ngôn Chí cậu lúc này vậy.
Nghĩ đến bộ dáng vừa vui vẻ vừa mong chờ mà nghiêm túc làm cơm trước đó của mình, Khâu Ngôn Chí liền giận sôi máu.
Oành một tiếng ném hộp cơm đi.
Nào biết hộp cơm kia như có quán tính, sau khi bị ném lên trên tường thì dội ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tra-cong-ngu-ngoc-lai-choi-tui/236992/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.