Đêm hôm đó thì có rất nhiều người vì mải mê đuổi theo suy nghĩ của mình mà không ngủ được, hiển nhiên thì nhân vật chính trong câu chuyện như Trần Dao cũng không thể chợp mắt nổi. Cô thật sự không hiểu tại sao Tống Bảo Kiều lại gọi mình là “Bà nội”, lẽ nào gương mặt của cô giống với người ấy lắm sao?
Nhưng nếu như vậy thì Trần Dao có liên quan gì đến Tống gia hay không và nếu câu trả lời là “Có”… Thì tại sao cô lại rơi vào tay của bọn buôn người chứ? Chẳng lẽ Tống gia không thích cháu gái nên mới bán cô đi? Nhưng không đúng… Rõ ràng Tống Bảo Kiều cũng nữ mà, hơn nữa bà ấy còn được gả đến Lý gia danh giá nữa, chuyện này lại là sao đây… Cô thật sự không hiểu gì hết.
Lúc này thì Lục Nam Trấn cũng biết Trần Dao không ngủ được, anh nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy cô, sau đó dịu dàng vỗ nhẹ lên tay cô, rồi nói:
- Dao Dao, ngủ thôi, em đang mang thai, không được ngủ muộn như vậy. Có chuyện gì thì sáng mai tính.
Tuy biết là trong vấn đề này vẫn còn nhiều uẩn khúc nhưng Trần Dao vẫn ngoan ngoãn gật đầu, sau đó thì cô lại nhắm mắt, mãi cho đến khi cô nhìn thấy một giấc mơ kì lạ, lúc này thì từ từ… Từ từ rồi cô mới đắm chìm trong giấc mơ đó và ngủ thiếp đi.
[…]
Buổi sáng ngày hôm sau thì Trần Dao cũng đã dậy rất sớm, ngay lúc này cô còn đem giấc mơ tối qua kể lại cho Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tong-tai-lai-sung-toi/3331793/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.