Đến khi mọi người đều đã lên toa của xe lửa thì Đàm Tuyết Du mới chịu im miệng, chứ từ nãy đến giờ cô ta nói chuyện thật sự là quá nhiều, nhiều đến mức Lục Nam Kỳ còn phải dùng tai nghe chống ồn để bịt tai lại, Lục Nam Trấn và Trần Dao thì chọn một chỗ ngồi rất xa, chỉ có duy nhất người bạn thân của mọi nhà là Lý Giai Thù vẫn ngồi cạnh cô ta.
Đàm Tuyết Du nói một câu thì Lý Giai Thù cũng đáp lại một câu, nhưng nếu như bây giờ Đàm Tuyết Du có thể nghe thấy tiếng lòng của Lý Giai Thù thì chắc cô ta sẽ khóc ròng mất thôi.
Vì hiện tại họ đang ở trung tâm thành phố Nam Thành, mà nhà tổ Lý gia lại nằm ở cách xa chỗ này khoảng chừng hai giờ đồng hồ đi xe lửa nữa, nên Lục Nam Trấn đã cố ý chọn lấy một chiếc áo khoác bông kê phía dưới, rồi mới để Trần Dao ngồi nghỉ trên nó, có lẽ anh sợ ghế trên tàu lửa cũng không mềm, lỡ đi quá lâu thì cô lại ê hết người thì anh xót lắm.
Sau gần hai tiếng đồng hồ thì chiếc tàu lửa mà họ ngồi cuối cùng cũng đã gần đến ga rồi. Nhưng sau đó thì Trần Dao lại nói là muốn đi vào nhà vệ sinh một chút, có lẽ Lý Giai Thù đã nói đến lúc hành động, vì thế nên Lục Nam Trấn cũng nhẹ nhàng đưa cho cô một túi đen nhỏ.
Quả nhiên ngay sau khi Trần Dao đi không bao lâu thì Đàm Tuyết Du cũng đã viện cớ đau bụng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tong-tai-lai-sung-toi/3331163/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.