Trong phòng bao có năm con người ngồi với năm tư thế khác nhau. Bởi vì không dám để lãnh đạo phải chờ đợi, cho nên bọn họ đã đến từ rất sớm, ngồi đây uống nước lọc tán phét.
Triệu Tư Linh bắt chéo chân muốn hút một điếu thuốc, vừa lấy hộp thuốc lá ra, Trần Ngư liền giật đi.
Trần Ngư tùy ý đặt một tay lên thành ghế, chiếm vài phần diện tích, bắt chéo chân chữ ngũ, bộ dáng giống như phú nhị đại thiếu gia, chán ghét nói: "Đừng để chỗ này ám khói thuốc, coi chừng Mạnh tổng cắt luôn phần solo của mày đấy."
Trình Tiểu Bắc chống tay lên bàn gối đầu lên, chán nản lẩm bẩm: Haizz, em muốn bày trò để chơi quá, nhưng mà không biết Mạnh tổng có chơi được không?"
Ngô Tang hai tay khoanh trước ngực, bắp tay cuồn cuộn do bị gồng, ngồi thẳng, im lặng nhìn chằm chằm vào bàn, không nói gì, cơ thể căng.
Tô Triều lén lút nghịch điện thoại dưới gầm bàn, gửi tin nhắn cho Mạnh Tinh Trì, đối phương nói sắp đến nơi rồi, cậu mang theo nụ cười cất điện thoại di động xuống, vỗ bàn: "Được rồi mọi người, ngồi yên đi, Mạnh tổng sẽ đến sớm thôi, lát nữa biểu hiện thật tốt nhé."
Trình Tiểu Bắc nhìn xung quanh nói: "Triều ca, sao anh không có chút khẩn trương nào hết thế, anh tiết lộ một chút cho mọi người biết Mạnh tổng là người như thế nào được không?"
"Rất tốt." Tô Triều không chút do dự khen ngợi: "Ôn nhu, lễ phép, đáng yêu, lại có chút chu đáo."
Bốn người: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tong-tai-co-cap-nhat-chuong-moi-khong/2060258/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.