Đi ra xa rồi tôi mới ngớ ra, bất lịch sự quá đi mất.
Nhưng giờ hối hết kịp, tôi kéo con nhóc bay thẳng về nhà.
Đến nhà thì ngạc nhiên chưa, khách không mời mà tới.
"Ô Dao à, sao hai cô cháu đi chơi nhanh thế đã về rồi?"
Tôi thở hồng hộc không kịp đáp, cháu gái nhanh nhảu trả lời giùm:
"Cô hai sợ ma, không dám đi tiếp ạ."
Thế là khách tự nhiên như không ôm con bé lên thơm một cái làm nó cười khanh khách, bảo với mẹ tôi là sẽ dẫn con bé đi sang nhà hàng xóm chơi. Mẹ tôi cũng ừ hứ luôn, chị dâu nhiệt tình vẫy tay với họ.
Tôi mệch quá.
Chị dâu nhìn tôi cười cười, huhu suýt thì tôi lạc cmn cháu luôn. Lần sau tôi sẽ không đi nhà ma nữa. KHÔNG BAO GIỜ.
Chị dâu chỉ nhẹ nhàng cười: "Cô hai đi nghỉ ngơi đi, chút nữa có cơm rồi xuống ăn."
Tôi gật gật, máy móc đi lên. Đúng lúc điện thoại kêu, tôi lẩn lẩn ra ban công ngồi luôn.
Nắng đẹp quá trời.
"Alo sếp ạ?"
Bên kia hằn học: "Chạy nhanh quá nhỉ. Tôi ăn thịt em chắc?"
"Dạ không, em có việc thôi ạ." Tôi cười trừ. "Nhân tiện em xin phép nghỉ một tuần nữa nữa được không ạ?"
Tiếng cười như không cười truyền vào tai tôi: "Hẳn là nữa nữa. Sếp như tôi còn không dám nghỉ hơn 2 ngày, em thì hay, nghỉ cả tháng."
Tôi vội vàng xua tay: "Không có mà sếp ơi, ý em là tuần sau nữa nữa ấy ạ."
"Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-that-tinh/2664843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.