So với phòng ngủ khó coi của Thẩm Thu Kích, phòng mà chú Bảy chuẩn bị cho Cố Nhung tốt hơn nhiều, phong cách trang trí không để lộ sự xa hoa mà lại mang vẻ hàm súc và thanh quý kiểu Trung Quốc, không kém phòng VIP của khách sạn năm sao là bao, trong tủ quần áo treo mấy bộ áo ngủ mùa đông, trên chiếc tủ đầu giường còn đặt một chiếc máy sưởi mini làm ấm tay, có lẽ là sợ đến đêm Cố Nhung ở trên núi thấy lạnh nên chuẩn bị cho cậu dùng.
“Tốt quá.” Thẩm Thu Kích nhìn thoáng qua, ngưỡng mộ nói, “Trước kia anh đều dùng bình nước khoáng đựng nước nóng làm túi chườm nóng, túi chườm rẻ tiền như vậy mới không đột nhiên biến mất.”
Cố Nhung dở khóc dở cười, không nhịn được hỏi: “Ở chỗ anh không có camera à? Mà đồ đạc lớn như thế, sao trộm khiêng xuống núi được?”
“Camera thì có, nhưng chưa chắc đã quay được.” Thẩm Thu Kích nghe vậy thì nhìn Cố Nhung, cau mày nói, “Em phải biết đôi lúc đi trộm đồ chưa chắc đã là “người”, dù không bị trộm thì cũng sẽ bị hỏa hoạn đốt hỏng. Quan trọng nhất dù bọn anh biết đồ bị trộm cũng không thể ngăn cản, bởi vì đây là số của anh.”
Cố Nhung: “…”
Thôi bỏ đi, coi như cậu chưa hỏi gì vậy.
Cố Nhung cảm thấy mình không thể chọc vào chỗ đau của Thẩm Thu Kích nữa, hai người ăn ý tự động bỏ qua đề tài này, bây giờ còn chưa tới hai giờ chiều, bọn họ bèn leo lên giường nghỉ ngơi một lát —— Để Thẩm Thu Kích đấm eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-lai-bi-ep-song-lai/1161265/quyen-8-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.