Thẩm Thu Kích rất phục Cố Nhung, rớt liêm sỉ có bảy bảy bốn chín loại, nhưng chơi trội hơn cả hắn thì chỉ có mình Cố Nhung.
Cho nên Thẩm Thu Kích không những không giận mà còn nở nụ cười, gật đầu nhìn Cố Nhung, nhếch mép nói: “Được, em chờ đấy.”
“Anh làm gì được em?” Cố Nhung hếch mặt lên, tỏ ra không hề sợ hãi.
“Bé con, nếu lúc gặp quỷ em vẫn có thể giữ được dáng vẻ can đảm này, anh sẽ nhận em làm bố.” Thẩm Thu Kích bị cậu chọc tức, cười gằn, “Về phần anh có thể làm gì được em, về sau em sẽ biết.”
Cố Nhung vẫn không sợ, cậu ỷ mình được Thẩm Thu Kích cưng chiều nên mới lớn lối thế đấy, nhưng vậy thì đã sao? Dù sao chắc chắn Thẩm Thu Kích không nỡ đánh cậu, mà chuyện Thẩm Thu Kích dùng để uy hiếp được cậu cũng chỉ có thể là mấy chuyện trên giường mà thôi.
Mặc dù bây giờ cậu và Thẩm Thu Kích còn chưa đi đến bước cuối cùng, vả lại trong ký túc xá không tiện cho lắm, nhưng Cố Nhung cảm thấy trên đời này chỉ có đứa đẩy mới mệt, đứa hưởng không mệt, dù sao còn chưa biết ai thua ai đâu.
Hai người bọn họ gặp quỷ nhiều nên không thấy lạ, còn có thể đứng liếc mắt đưa tình. Du Kim Hải, Thai Nhất Thành và Lương Thiếu phía bên kia đang gõ cửa gọi Diệp Hoa, gõ sưng cả tay cũng không thấy người trong phòng ra mở cửa, nếu không phải bọn họ nghe thấy tiếng gào inh ỏi từ các phòng khác vọng đến, chỉ sợ họ sẽ cho là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-lai-bi-ep-song-lai/1161230/quyen-4-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.