Chiêu các em còn chưa tốt nghiệp rời trường của thầy cô luôn có tác dụng bất cứ lúc nào. Bởi vì chỉ cần bạn còn đi học, các thầy cô sẽ có nghĩa vụ phải bảo vệ bạn an toàn.
Mặc dù dì quản lý không phải giáo viên, nhưng bà cũng chịu trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của sinh viên trong ký túc xá, nếu có người chơi gọi hồn trong ký túc xá mà dì không phát hiện ra, dì sẽ không thể ngăn cản, nhưng bây giờ có người báo cáo, thế thì chắc chắn dì sẽ phải quản.
Cho nên Thẩm Thu Kích vừa báo cáo chưa được mấy phút, cậu và Cố Nhung đã thấy dì quản lý nghiêm mặt chạy lên tầng năm.
Đúng như Cố Nhung đoán, phòng 519 còn lôi kéo thêm hai nam sinh phòng bên cạnh chơi bút tiên, khi bà đến nơi bọn họ chưa kịp chơi, nhưng đã ngồi xuống bàn.
Dì quản lý bắt được tận tay, “công cụ gây án” của mấy người phòng 519 bị lấy mất, cả ba cũng bị dì quản lý mắng cho một trận.
Khi đứng ở cửa thấy dì quản lý “thắng lợi trở về”, cuối cùng Cố Nhung cũng yên tâm hẳn, giơ ngón cái khen Thẩm Thu Kích: “May mà có anh.”
“Đừng phức tạp hóa mọi chuyện, bên ngoài thì thôi, nhưng trong trường thì cứ đi báo cáo là được.” Chuyện đầu tiên sau khi Thẩm Thu Kích đóng cửa lại là ngồi xuống xắn quần Cố Nhung lên, nhìn thoáng qua sợi dây chuông quấn trên cổ chân cậu, hỏi, “Lúc em gặp ma, chuông có rung không?”
Cố Nhung nghe vậy mới nhớ ra trên chân mình đang đeo chuông cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-lai-bi-ep-song-lai/1161225/quyen-4-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.