Chờ Cố Nhung bình tĩnh lại, trên người cậu đã toàn là mồ hôi lạnh, khuôn mặt thoắt cái tái mét, há hốc miệng ngồi phịch xuống, màu da vốn đã trắng nay lại càng giống tuyết rơi lạnh lẽo —— Chỉ cần xoa lên, cơn buốt thấu xương sẽ lập tức truyền đến.
Thẩm Thu Kích cũng nhíu mày, nắm chặt bút nhìn về phía nơi nó bay đến, trầm giọng nói: “Ai ném bút đây? Suýt nữa đâm trúng người khác rồi.”
Nhưng chiếc bút này không ai đứng ra nhận, hoặc là nói chủ của nó không rảnh để nhận.
Bởi vì Cố Nhung nhìn thấy ở chỗ hàng đầu cách cậu ba hàng có hai nữ sinh đang đánh nhau rất dữ dội, giật tóc ném sách tứ tung, miệng còn không ngừng la hét “Con cave này ngoài mặt thì làm bạn cùng phòng, ngày nào cũng chị chị em em, sau lưng lại đi giật bạn trai của tao” rất thô tục.
Mà cái nắp và chiếc bút đỏ suýt nữa chọc mù mắt Cố Nhung có lẽ cũng là một trong số kiệt tác của hai nữ sinh lúc lấy sách vở chọi nhau.
“Thôi bỏ đi.” Cố Nhung tốt tính kéo tay Thẩm Thu Kích, “Dù sao cũng chưa đâm phải tôi.”
“Cậu bạo lực gia đình với tôi còn tâm địa Bồ Tát với người khác à? Cậu không bị đâm bởi vì có tôi bắt bút lại đấy.” Hình như Thẩm Thu Kích không vui vì Cố Nhung chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, đẩy tay cậu ra nghiêm túc nói, “Nếu như tôi không bắt lại thì sao?”
Cố Nhung ngước mắt nhìn hai nữ sinh ngồi phía trước, các cô vẫn còn đang vật lộn, xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-lai-bi-ep-song-lai/1161184/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.