Chờ Cố Nhung mở to mắt lần nữa, trong mắt vẫn là trần nhà màu trắng quen thuộc của ký túc xá số 419 mà bọn họ thường ở.
Nhưng không phải đêm qua nhóm Thẩm Thu Kích đã đưa cậu tới bệnh viện sao? Bây giờ cậu vẫn còn nằm trên giường ký túc xá của mình, là vì bọn họ đã quay về từ bệnh viện, hay là những ký ức mà Thẩm Thu Kích cõng cậu tới bệnh viện đều là mơ?
Cố Nhung lật chăn ra ngồi dậy khỏi giường, đảo mắt tìm phía giường dưới, khi thấy Lương Thiếu đang mặc chiếc áo thun quen thuộc kia, Cố Nhung cảm thấy máu trong người mình như đông lại thành băng, trái tim cũng ngừng đập ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ suy nghĩ của cậu hoàn toàn đã dừng ở hình ảnh kia.
“Đừng…”
“Đừng mà…”
Cố Nhung run môi lẩm bẩm, hy vọng Lương Thiếu đừng nói ra câu nói kia.
Nhưng sau khi Lương Thiếu chui đầu ra khỏi cổ áo thun thì vẫn hỏi.
Biểu cảm trên mặt cậu ta, lo lắng nơi đáy mắt, nghi hoặc trong giọng nói đều giống như đúc lần nghe đầu tiên, thứ hai, thứ ba của Cố Nhung! Không hề thay đổi.
Lương Thiếu hỏi cậu ——
“Nhị Nhung, cậu sao thế? Mơ thấy ác mộng à?”
Cố Nhung biết Lương Thiếu có ý tốt, nhưng khi cậu nghe thấy những lời quan tâm tận đáy lòng này, trong lòng bỗng dâng lên cảm xúc bất lực —— thật ra cậu thà rằng mình mơ thấy ác mộng, bởi vì dù là ác mộng khủng bố như thế nào, sẽ có một ngày cậu có thể tỉnh mộng.
Nhưng ở hiện thực, cậu vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-toi-lai-bi-ep-song-lai/1161164/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.