Sau khi mọi việc xong xuôi thì mặt trời đã lên cao, mùa hè trong tẩm cung có nước đá hạ nhiệt nhưng vẫn nóng đến phiền lòng. Cung nhân canh giữ bên ngoài chuẩn bị dùng bữa đều sốt ruột, tính toán xem lúc nào thì nhắc nhở Hoàng đế.
Thừa tướng không trốn tránh nên trên mặt bị bắn đầy tinh dịch. Lấm tấm trải dài từ trên trán xuống môi, y tò mò lè lưỡi, môi mỏng đỏ tươi liếm liếm, Hoàng đế muốn đè y ra giày vò thêm một lần nhưng chợt nghe thấy bụng Thừa tướng sôi ùng ục.
Hoàng đế cầm khăn, một tay đỡ gáy Thừa tướng, một tay cẩn thận lau mặt cho y.
Thừa tướng như đang cố ý dụ dỗ Hoàng đế, thanh âm tràn đầy nhu tình, "Lần sau cho thần nếm thử được không?"
Hoàng đế tiếp tục vò khăn lau thêm một lần, "Nếu ái khanh muốn thì bây giờ cho ngươi nếm ngay."
Lúc này Thừa tướng mới ngậm miệng.
Vẫn là ăn cơm đi.
Ban đêm sương lạnh giăng đầy, Hoàng đế lại dẫn Thừa tướng đi dạo ngự hoa viên. Xưa nay có không ít Hoàng đế ban đêm ở ngự hoa viên tình cờ trúng tiếng sét ái tình. Có lúc là cung nữ, có lúc là phi tử chưa được sủng hạnh.
Như tiểu thuyết hay viết: Hoàng đế chợt thấy bóng người trong đêm, người kia sợ mạo phạm mình nên vội vàng trốn đi. Hoàng đế quát một tiếng "Dừng lại". Bóng đen quỳ xuống đất, Hoàng đế đi vào, cầm đèn lồng soi rõ mặt người kia, mày ngài mắt phượng, phong thái yểu điệu, trên đầu cài trâm hoa đào đơn giản, mặt người và hoa đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-thua-tuong-cung-muon-dap-dau-vao-cot/1731928/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.