Tố Lệ Đào bước nhẹ xuống xe tiến vào chào hỏi tiếp tân lễ phép, lễ tân nhìn cô từ đầu xuống chân chẳng có gì đặc biệt biểu cảm liền thay đổi thái độ ăn nói không rõ đầu đuôi hỏi cô.
" Tới gặp ai đây? "
Lệ Đào cười lạnh trong lòng, hạng người tôn quý lẫn khinh miệt cô đều đã gặp qua. Vừa nhìn đã biết nhân cách cô lễ tân này ra sao, một người coi trọng cái danh của đối phương nghèo hèn hay cao sang.
" Tôi muốn gặp Chi Sơ. "
Cô ả cười ha hả khinh thường còn không quên buông lời châm chọc.
" Cô muốn gặp chủ tịch? Ha ha ha còn không nhìn lại bản thân là cái hạng gì, đúng là ảo tưởng. "
" Chủ tịch của Hàn thị đâu phải muốn gặp là gặp, nhất là cái loại ruồi bâu bãi rác như cô. "
Sống trong sự sỉ vả lạnh nhạt của mẹ chồng suốt hai năm, tới chồng cô còn chưa bao giờ nói cô là loại phụ nữ thấp kém. Cô ta là cái thá gì chứ, còn không bằng một phần cô phải nhẫn nhịn trước đây.
Nụ cười điềm tĩnh mỉm nhẹ ánh mắt không biến sắc tao nhã nhìn về phía lễ tân.
" Có phải hạng ruồi bâu bãi rác hay không chẳng phải cô cũng phải đứng đây với thân phận phục vụ tôi hay sao. "
" Cô...! "
Lễ tân câm nín không nói được gì, bị cô chặn cho cứng họng tức đến sôi máu.
Diệp Nhân Trì vừa chạy gấp xuống thì gặp được cô liền nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-thieu-phu-nhan-lai-muon-ly-hon/2618935/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.