Chương trước
Chương sau
Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Ký Ly thật sự không ngờ lại nghe được những lời này từ miệng của Nhan Nhược Tuyết, vẻ mặt cô ấy thay đổi:
“Giáo sư Nhan?”
Trước đây, Kỷ Ly và Nhan Nhược Tuyết chưa từng có bất cứ tiếp xúc gì. Bởi vì nhà họ Kỷ vẫn luôn có quy định
rằng, sau khi trưởn1g thành mới có thể bắt đầu chuẩn bị cho các hạng mục thí nghiệm.
Chỉ có một phần nhỏ các thành viên trong nhà họ Kỷ chọn9 ra ngoài thực tế như Kỷ Huân. Một phần là do bố mẹ
bọn họ đều có công huân đầy đủ, có thể trực tiếp thăng tiến trong nội viện. 3
Cuối cùng, những người còn lại giống như Ký Ly thì vừa học đại học, vừa tham gia các thí nghiệm của nhà họ Kỷ.
Đ8ã bao nhiêu năm qua, cũng chỉ có Ôn Phong Miên là ngoại lệ. Một số lớp thực nghiệm ở Đại học Đế Đô đều có
hợp tác với nhà họ Kỷ.
Vừa hay, Nhan Nhược Tuyết cũng đang nghiên cứu lĩnh vực hóa sinh, đồng thời có chức danh giáo sư ở Đại học Đế
đô.
Tuy rằng Kỷ Ly chưa từng tiếp xúc với Nhan Nhược Tuyết, nhưng cô ấy cũng được nghe Kỷ Nhất Hàng nhiều lần
nhắc đến Nhan Nhược Tuyết.
Nhan Nhược Tuyết là một người cố chấp, tính tình kỳ quái.
Cô ta năm nay 29 tuổi, là một trong những giáo sư trẻ tuổi nhất của Đại học Đế Đô.
Trên bảng công huân của nhà họ Kỷ, cũng không có ai trong độ tuổi này vượt qua được cô ta.
Đương nhiên, Nhan Nhược Tuyết cũng rất kiêu ngạo.
Cô ta thậm chí còn không coi Kỷ Nhất Nguyên ra gì, nếu không cô ta cũng không chọn Kỷ Ly tham gia vào hạng
mục thí nghiệm trong khi biết rõ Kỷ Nhất Hàng và Kỷ Nhất Nguyên có mối quan hệ thù địch.
“Được rồi, nể tình em là một trong những người trẻ tuổi mà tôi tán thưởng, tôi sẽ cho em thêm vài ngày” Nhan
Nhược Tuyết lại cầm tập tài liệu lên, không nhìn Kỷ Ly nữa: “Tôi không muốn nghe thấy chữ “Không” kia nữa. Kỷ
Ly, em phải biết, tình cảnh nhà các người đang nguy hiểm đến cỡ nào.”
“Ôn Phong Miên không thể trở về thì tốt, nhưng ông ta trở về, các người sẽ thành người có tội”
Nghe đến đây, Kỷ Ly hít một hơi thật sâu: “Giáo sư Nhan, em cũng không nói xin lỗi nữa. Các hạng mục thí
nghiệm của cô không chỉ có một lần này, nếu sau này còn có nữa, em cũng sẽ chắc chắn không tham gia”
Nhan Nhược Tuyết ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Em nói cái gì?”
Kỷ Ly đã đẩy cửa đi mất, chỉ để lại một cái bóng lưng.
Vẻ mặt của Nhan Nhược Tuyết càng lạnh lùng hơn.
“Giáo sư, đừng nóng giận” Người trợ lý đứng bên cạnh, tinh ý bưng một ly trà đi tới: “Người trẻ tuổi lúc nào cũng
chọn đi sai đường rồi mới biết ai là người muốn tốt cho mình”
Nhan Nhược Tuyết cười lạnh: “Tôi cần gì phải tức giận vì một đứa nhóc?”
Trợ lý dừng lại một chút: “Giáo sư, nhắc đến Ôn Phong Miên, cô có thấy là ông ta trông rất quen không?”
Ôn Phong Miện đã đến nội viện để nộp báo cáo xin mở hạng mục thí nghiệm. Trợ lý tình cờ gặp được Ôn Phong
Miên, cảm thấy gương mặt của ông rất quen thuộc. Anh ta đã theo Nhan Nhược Tuyết đi đến rất nhiều nơi, bốn
nhà tài phiệt lớn của châu u, giới cổ võ nên đã gặp gỡ khá nhiều người.
Vì vậy, nhất thời anh ta vẫn chưa thể nhớ ra được, nhưng trong ấn tượng quả thật là có, hơn nữa cảm giác tồn tại
cũng không thấp…
“Ôn Phong Miên?” Nhan Nhược Tuyết tỏ vẻ thờ ơ: “Tại sao tôi phải quan tâm ông ta? Ông ta giống ai thì sẽ đe dọa
gì đến tôi hay sao?”
Khi cô ta đến nhà họ Kỳ, Ôn Phong Miên đã được coi là “tử vong” bởi thí nghiệm trên hòn đảo kia thất bại.
Tên của ông đã trở thành một điều cấm kỵ, những thí nghiệm mà ông đang tiến hành cũng bị gác lại, đến nay vẫn
còn trong tay của nội viện, không hề phê duyệt cho bất cứ người nào.
Nhan Nhược Tuyết đã thấy thí nghiệm đó, quả thực rất khó, cũng cần phải nghiên cứu trong thời gian dài.
Nhưng cô ta có tự tin, nếu vào tay cô ta thì sẽ không bao giờ xảy ra sai lầm lớn như Ôn Phong Miên.
“Tôi từng nghe Kỷ Nhất Nguyên nói, ông ta có vợ con cá rồi” Trợ lý lại lên tiếng: “Nhưng ông ta cũng khổ. Vợ con đã bỏ theo người khác, không thèm gặp ông ta một lần. Thế nên, ông ta mới nhận nuôi con nhà người ta”
“Không phải để ý mấy chuyện đó, tôi phải đến nội viện một chuyến” Nhan Nhược Tuyết hoàn toàn không quan
tâm, cô ta đứng dậy: “Nếu ngày mai Kỷ Ly không tới, anh nhớ nhắc tôi, tôi sẽ gọi điện thoại cho Đại học Đế Đô”
Trợ lý gật đầu: “Tôi hiểu”
Nhan Nhược Tuyết bước trên đôi giày cao gót, cầm tập tài liệu vừa sắp xếp gọn gàng đi ra ngoài.
Trợ lý ở lại phòng thí nghiệm, giúp cô ta trông coi các thiết bị.


Anh ta cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng.
Bây giờ Ôn Phong Miên đã bị phế rồi, không có gì phải sợ hãi cả.
***
Bên kia.
Đại học Đế Đô.
“Trò Doanh, không ngờ em có quen biết người nhà họ Ký.” Tá Lê hiển nhiên cũng biết rõ nhà họ Kỷ: “Thật không
thể ngờ, ông Ôn lại là người nhà họ Kỷ, chẳng trách ông ấy lại biết về khí độc DEATH”
Nhà họ Kỷ có thể mạnh nghiên cứu khoa học, có thể nói là số một trong toàn khu vực châu Á – Thái Bình Dương.
Đại học Đế đô có một số hạng mục thí nghiệm cùng tiến hành chung với người nhà họ Kỷ.
Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Giáo sư Tả, em nghe bọn Đằng Vận Mộng nói Đại học Đế đô có cất giữ một ít khí
độc DEATH, thầy có thể dẫn em đi xem thử được không?”
“Em muốn xem?” Tả Lê đột nhiên cảnh giác: “Không thể sẽ mất mạng đấy. Mỗi lần đến đó, các giáo sư bên khoa
Hóa – Sinh đều phải nghỉ ngơi cả mấy tháng mới khỏe lại”
Khó có thể tưởng tượng được rằng loại khí độc này sau hai mươi năm mà vẫn có thể gây hại nghiêm trọng cho cơ
thể con người.
Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Em tự có tính toán. Em muốn nghiên cứu thành phần của nó ngay tại phòng thí
nghiệm này, góp một phần sức lực giúp các thầy”
Quá nhiều người tìm mình, cô đã tạm thời cắt đứt liên lạc với Đại học Norton.
Quan trọng nhất là, sau khi Norton rời Đại học Norton, trình độ của mấy giáo sư ở khoa luyện kim đều kém hơn
Norton rất nhiều.
Thuật luyện kim đã có từ rất lâu đời, trước khi cô đến Trái đất lần đầu tiên, thuật luyện kim đã tồn tại rồi.
Nhưng thật không may, không tìm thấy chút dấu vết nào.
Cô cần phải tự mình nghiên cứu.
Tả Lê do dự một chút: “Cũng không phải là không thể tôi chỉ sợ em gặp chuyện không may thôi. Haizz, thôi được,
dù sao khoa Sinh học cũng đang muốn cướp em về bên đấy”
Anh ta bèn gọi điện thoại cho khoa Sinh học.
“Trò Doanh?” Sau khi giáo sư khoa Sinh học nghe thấy tên Doanh Tử Khâm thì hai mắt sáng lên, chân tay linh hoạt,
đột nhiên nhảy lên: “Được được được, giờ tôi đi báo lên cấp trên, cố gắng trả lời nhanh nhất.”
Khi trước, hiệu trưởng cũng đã nói bọn họ phải cố hết sức đáp ứng các yêu cầu của Doanh Tử Khâm.
Chỉ là các giáo sư của khoa Sinh học không nghĩ rằng Doanh Tử Khâm lại quan tâm đến khoa của họ.
Ngay sau đó, anh ta lại nói tiếp: “Lão Tả, cảm ơn anh, cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều, tất cả khoa Sinh học của
chúng tôi cảm ơn anh”
Tả Lê: “…”
Rõ ràng là học sinh bảo bối mà anh ta phát hiện được, kết quả lại khiến tất cả các trường đại học trên thế giới biết
đến.
Anh ta quả thật rất đau lòng.
Dầu gội mọc tóc cũng không thể an ủi anh ta được nữa.
***
Buổi tối, tại nhà của Kỷ Nhất Hàng.
Đã một ngày trôi qua, Kỷ Ly vẫn rất chán nản, cả người nằm dài trên ghế sô pha, cô ấy rất buồn.
Cô ấy rất thích Đại học Đế đô, từ khi còn nhỏ, Kỷ Ly đã có mong muốn nghiên cứu nhiều thứ và đóng góp cho xã
hội loài người.
Bà Kỷ xoa đầu cô ấy, nặng nề thở dài.
“Mẹ, hay là con không đi học nữa” Kỷ Ly mấp máy môi: “Hoặc là con sang đại học nước ngoài vậy?”
Bây giờ là tháng bảy, việc nộp hồ sơ xét tuyển đại học đã kết thúc.
Mấy ngày nữa sẽ có giấy báo trúng tuyển gửi về. Nhan Nhược Tuyết là một trong những người phụ trách lớp thực
nghiệm sinh học, cô ta đã nói thế thì chắc chắn không phải chỉ nói suông.
Nhan Nhược Tuyết thực sự có thể rút lại hồ sơ đăng ký học của Kỷ Ly. Nếu như muốn học đại học nước ngoài, cô
ấy chỉ có thể đợi đến năm sau.
Nghe vậy, bà Kỷ càng tức giận: “Cái cô Nhan Nhược Tuyết này thật là! Càng ngày càng coi trời bằng vung, cũng
không hiểu sao con lại được cô ta tán thưởng, ai mà thèm?”
Nhưng không còn cách nào khác, đây là luật thép trong nhà họ Kỷ.
Người nào có càng nhiều cống hiến thì sẽ có địa vị càng cao, cũng sẽ càng được các thể gia của giới cổ võ coi trọng.


Nhan Nhược Tuyết làm người từ trước đến nay vẫn luôn cố chấp, nếu có ai gây sai sót trong hạng mục thí nghiệm
của cô ta, cô ta nhất định sẽ ra tay.
Sở dĩ, Nhan Nhược Tuyết còn được nhà họ Kỷ coi trọng là vì cô ta có thể tu luyện cổ võ.
Chỉ có điều, nhiều năm như vậy, Nhan Nhược Tuyết cũng chỉ mới ngưng tụ được nội tình mà thôi, chưa biết sử
dụng thể nào, cũng không bằng một võ đồ cấp thấp nhất.
Nhưng điều này cũng hơn rất nhiều so với người bình thường.
Bà Kỷ không muốn Kỷ Ly có bất cứ liên quan gì với Nhan Nhược Tuyết.
Ngộ nhỡ, hôm nào đó chọc giận Nhan Nhược Tuyết, chẳng phải Kỷ Ly sẽ bị đánh sao?
“Con đừng vội nói với bố con và em họ nhé” Bà Kỷ thở dài một hơi: “Để mẹ đi tìm ông ngoại của con, xem có thể
chuyển sang lớp phổ thông của khoa Sinh học hoặc chuyển con sang khoa Hóa học hay không?
Nhưng hy vọng rất xa vời.
Cha của bà Kỷ đã từ chức phó viện trưởng rồi, ông nằm trong tay rất ít thực quyền, cũng không giữ chức vụ gì
trong Đại học Đế Đô.
Nhan Nhược Tuyết đang rất nổi tiếng, viện trưởng nội viện cũng rất coi trọng cô ta.
Nội viện không thể vì Kỷ Ly mà có mâu thuẫn với Nhan Nhược Tuyết.
Kỷ Ly gật đầu, trong lòng vẫn còn cảm thấy rất khó chịu.


Lúc này tay nắm cửa chuyển động, có người đầy cửa đi vào.
Kỷ Ly lập tức lau nước mắt, thay đổi vẻ mặt: “Doanh thần, cơm nước đã chuần bị xong, chỉ chờ mọi người về thôi.”
Bà Kỳ cũng đứng lên: “Yêu Yêu, cháu đợi một chút, bố và bác hại của cháu vẫn đangởbên ngoài.”
“Thật xin lỗi, bác gái, cháu vô tình nghe thấy rồi.” Tay của Doanh Tử Khâm vẫn đặtởtrên cửa, cô chậm rãi ngầng đầu: “Tiểu Ly, chị
vừa nói là có một người tên Nhan Nhược Tuyết, muốn rút hồ sơ đăng ký họcởĐại học Đế Đô của chị à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.