Bệnh máu khó đông được chia làm vài cấp bậc, Doanh Lộ Vi bị bệnh máu khó đông cấp A. Nó
không nghiêm trọng và xảy ra thường xuyên3 như cấp độ nặng, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ bị
chảy máu.
“Mẹ à, chuyện này.” Doanh Lộ Vi tỏ vẻ đắn đo khó xử “Tình hình1 đã như vậy rồi, chắc chắn
Tiểu Khâm sẽ không đồng ý đâu.” “Không đồng ý thì trói nó đưa tới đây.” Bà cụ Doanh ho khan
mấy cái, 9lớn tiếng nói: “Nó nghĩ rằng nhà họ Doanh nhận nuôi nó là để làm việc thiện hay sao?”
Nhà họ Doanh có khá nhiều con riên3g, phe phái đông đảo, nếu như không có lợi ích thì ai lại
rảnh rỗi nhận nuôi một đứa con gái cơ chứ? Bằng không thì dù nhận nuôi8 cũng phải nhận nuôi
con trai, nuôi lớn có thể đưa vào công ty hỗ trợ.
Trước kia bà cụ Doanh còn không đồng ý cho Doanh Chấn Đình và Chung Mạn Hoa đưa một
đứa con gái từ cái vùng quê nghèo kiết xác ấy trở về.
Nhận nuôi một đứa trẻ cũng không phải chuyện gì lớn cá, dù sao thì đứa trẻ cũng không có ký
ức. Nhưng một người đã sắp trưởng thành, nuôi rồi có thân thiết được không?
Quả nhiên những chuyện xảy ra sau đó đã chứng thực suy đoán của bà ta. “Mẹ đừng tức giận
nữa mà.” Đây chính là điều Doanh Lộ Vi muốn, cô ta nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Bây giờ đã muộn
rồi, chúng ta không tìm được Tiểu Khâm đầu, hay là chờ sáng mai chúng ta đi tìm chị dâu
trước.”
“Chị dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-thien-kim-lai-di-va-mat/573896/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.