"Tần Tư Lăng, anh buông em ra... Anh quá đáng nó vừa thôi... Anh..."
Trình Nhiễm càng vùng vẫy thì càng khiến cho Tần Tư Lăng tức giận hơn bao giờ hết. Trước sự chứng kiến của rất nhiều người giúp việc, Tần Tư Lăng ôm Trình Nhiễm thẳng hướng đi về phía khuôn viên sau biệt thự.
Cho đến khi hắn dừng lại, Trình Nhiễm nhìn xuống cái hồ lớn nuôi cá mập thì nổi hết cả da gà. Tần Tư Lăng đã từng đem mấy con cá mập này ra dọa cô nhưng cô không ngờ khi nhìn chúng tận mắt lại có thể đáng sợ như vậy. Cái hồ rất rộng, dưới đó có 5 con cá mập sát thủ bơi đi bơi lại. Tuy trên mặt hồ có một tấm kính siêu dày nhưng vẫn không khiến cho Trình Nhiễm hết kinh hãi.
Tần Tư Lăng đứng ở mép hồ, hắn buông tay, thả Trình Nhiễm xuống nhưng cô một mực ôm chặt lấy hắn, thậm chí chân cô cắp lấy eo hắn không chịu buông. Trông cô bây giờ chẳng khác gì con gola đang ôm chặt thân cây nhất quyết không chịu thả ra.
"Tôi đã nói với em rồi, đừng có chọc cho tôi tức giận."
"Em đã nói không muốn ăn..."
Đến phút này rồi mà Trình Nhiễm vẫn ngoan cố. Chính vì vậy mà Tần Tư Lăng đưa tay định gỡ hai tay cô khỏi cổ của mình thì Trình Nhiễm chợt hét toáng lên.
"Em ăn, em ăn được chưa!"
Cuối cùng thì suy cho cùng người phải chịu thiệt thòi chính là cô. Trình Nhiễm được Tần Tư Lăng ôm trở lại phòng ăn với vẻ mặt không mấy vui vẻ. Trước giờ Tần tiên sinh vẫn luôn dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tan-tien-sinh-lai-ghen/906604/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.