"Anh... Mau gỡ mấy con đấy ra đi. Nó sẽ hút máu của anh đấy... Đừng để nó tiếp xúc vào da..."
"Tôi chỉ muốn hỏi em lại cho chắn chắn đây có phải con đỉa hay không thôi. Mấy cái con này nhìn thật là chướng mắt. Chẳng có tí thẩm mĩ nào."
Làm ơn gỡ mấy con đó ra đi Tần tiên sinh, ghê quá đi mất!
Mãi mới gỡ được ba con đỉa ra, mà Trình Nhiễm toàn thân bủn rủn không dám nhìn. Đã thế vị Tần tiên sinh lại làm ra vẻ tò mò, nhặt cái cành cây khô bên cạnh, chọc chọc vào con đỉa như muốn kiểm nghiệm hơn về cái con sinh vật mới thấy ngoài đời ý.
Ngay lúc này ông cụ Trình trở lại, trên tay xách mấy cái bánh trong túi và mấy chai nước ngọt đi tới. Trình nhiễm vội kéo Tần Tư Lăng quay lại chỗ chiếc xe. Ông cụ Trình nhìn xuống mảnh ruộng đã được gặt kha khá thì gật gật đầu hài lòng đưa cho Trình Nhiễm túi bánh và mấy chai nước ngọt.
"Hai đứa ăn đi, lấy lại sức rồi tiếp tục làm. Bánh này ta lấy bên nhà bà Giang, mới làm nên hơi nóng, thêm cả nước ngọt giải khát."
Nhận lấy đồ của ông nội, Trình Nhiễm vui vẻ tháo găng tay của mình ra, còn giúp Tần Tư Lăng tháo lớp găng tay ngoài của hắn rồi mỗi người hai chiếc bánh và một chai nước cứ thế ăn uống. Trước khi ăn, Tần Tư Lăng còn không quên lễ nghĩa mời ông cụ Trình trước. Ông cụ Trình chỉ gật nhẹ đầu ra quay người đi đâu đó. Lúc quay lưng lại, khóe miệng của ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tan-tien-sinh-lai-ghen/245568/chuong-15.html