"Tư Lăng, xem anh lau kìa... để em lau giúp anh cho. Anh càng lau càng bẩn thì đúng hơn ý."
"Muốn lau hay lại muốn đụng chạm với tôi?"
"Người ta có lòng tốt giúp anh thôi mà."
Tần Tư Lăng nửa tin nửa ngờ đưa khăn cho Trình Nhiễm. Cô cầm lấy chiếc khăn giúp Tần Tư Lăng lau vết son đi. Khi lau sạch rồi, cô lại cúi xuống chộp lấy thời cơ hôn thêm vết nữa lên cổ của hắn.
"Trình Nhiễm!"
Tất cả cảnh này đều được đám bạn tốt của Tần tiên sinh đứng nép ở cửa cố nhịn cười quay lại từ đầu đến cuối không sót bất chi tiết nào cả.
Mãi lúc lâu sau, Tần Tư Lăng lau sạch sẽ cái thứ son mà Trình Nhiễm để lại trên người hắn, rồi cùng cô đi vào bên trong.
Căn phòng rộng lớn xa hoa với những cảnh đẹp từ độ cao bao quát được cả thành phố. Không những thế, nơi này hình như được cải biên thêm thì phải. Cảnh đẹp, có những mùi hương đồ ăn thơm phức hòa quyện thêm từng tiếng nhạc khiến cho lòng người xao động.
"Ôi chao, Tần tiên sinh. Quý ngài đúng giờ, sao hôm nay có cơn gió độc nào lại khiến ngài đến muộn cả nửa tiếng thế?"
Tần Tư Lăng trừng mắt với Tư Khải. Đột nhiên, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không thể nhịn cười được nữa.
Tần Tư Lăng từ xưa đến nay có hai đặc điểm nổi bật. Thứ nhất, mắc bệnh sạch sẽ. Thứ hai, luôn đúng giờ. Nhiếp Minh Duật, Trần Gia Thành, Tư Khải và Tần Tư Lăng là bạn bè cùng học chung từ nhỏ cho đến cả lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tan-tien-sinh-lai-ghen/245561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.