Ta không giống Kỷ Vân Nhu, tuy ta không phải là kẻ cực ác, nhưng cũng không phải là Bồ Tát. 
Đến nước này, phản cũng là chết, không phản cũng là chết, chi bằng để bọn họ tự chọn lựa. 
Dù sao cái thế đạo tệ hại này, đâu phải một mình ta muốn thay đổi. 
8 
Bờ sông cách kinh thành khá xa, hôm sau sau khi tan triều, ta theo xe của cha đi suốt hai canh giờ. 
Mấy ngày qua ta liên tục thức đêm vẽ bản đồ quân giới, mấy đêm không chợp mắt. Lúc này bắt buộc phải ra ngoài, ta tiện thể ngủ bù trên xe ngựa. Đến nỗi khi người hầu đánh thức ta dậy, cha ta đã lên thuyền tìm Thái hậu xin quân lương từ lâu rồi. 
Thấy các thế tử tiểu thư các nhà cũng đang lên thuyền, ta cũng không dám trì hoãn nữa, xách váy bước về phía bến tàu. 
Tuy nhiên vừa mới đặt chân lên ván thuyền, phía sau đã có chút xôn xao. 
Ngoái đầu nhìn lại, thấy những đại thần đang định lên thuyền đều dừng lại, lùi ra để lại một lối đi. 
Theo tiếng bánh xe lăn vang lên, chỉ thấy Lục Cảnh Tự đang ngồi trên xe lăn, được người đẩy về phía bến tàu. 
Lục Cảnh Tự khoác trên người một bộ mãng bào bằng gấm vân mây màu tím nhạt, mái tóc đen nhánh được búi gọn trong bạch ngọc quan, hàng mày đôi mắt khẽ cụp xuống, toát lên vẻ quý khí trời sinh. 
Ai có thể ngờ được, một nhân vật như trích tiên như vậy lại vật vờ như c.h.ế.t đi sống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-tam-tieu-thu-da-lam-phan-chua-/3652605/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.