Nam Cung Thiếu Uyên nói: "Không sao, sau này có ta ở bên cạnh người, sẽ không cô đơn nữa."
Lãnh Ly Tuyên lẳng lặng nhìn hắn, sau đó nở nụ cười, nói: "Được." Dừng một chút, hạ xuống một quân cờ, lại nói, "Chúng ta đã nói rồi nhé, ngươi không được tự ý rời đi."
Nam Cung Thiếu Uyên mỉm cười, cũng hạ xuống một quân cờ, nói: "Nhất định."
Lãnh Ly Tuyên hạ xuống một quân cờ, sau đó chỉ vào ván cờ này, thản nhiên nói: "Ngươi thua."
Nam Cung Thiếu Uyên cúi đầu nhìn nhìn, không hề để ý, nói: "Trong dự liệu."
Khóe miệng Lãnh Ly Tuyên nhếch lên, nói: "Chơi thêm một ván nữa."
"Được."
Lãnh Ly Tuyên nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Đến đây thôi, hình như trời sắp tối rồi."
Nam Cung Thiếu Uyên cũng nhìn bầu trời mờ nhạt bên ngoài, nói: "Quả thật trời đã tối."
Hai người lẳng lặng đánh cờ một hồi, Nam Cung Thiếu Uyên hỏi: "Sư tôn muốn ăn cái gì? Ngày mai ta sẽ làm cho sư tôn ăn."
Lãnh Ly Tuyên nhớ lại mấy món đồ ăn lần trước đút cho hắn, chọn mấy món đó cho Nam Cung Thiếu Uyên ăn, sau đó lại nói: "Đúng rồi, còn có đậu hủ cay nữa."
Nam Cung Thiếu Uyên cười, xác định mấy thứ này đều là Lãnh Ly Tuyên hay ăn, xem ra khẩu vị vẫn không thay đổi.
Trên thực tế, vòng tới vòng lui, mấy món ăn này vẫn là món Lãnh Ly Tuyên thích ăn nhất.
Sáng sớm hôm sau, Nam Cung Thiếu Uyên liền xách hộp thức ăn đến gõ cửa.
Lấy từng đĩa thức ăn ra, có khá nhiều món Lãnh Ly Tuyên nói, có điều còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895096/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.